Viên thủ bị giữ cửa Đông thành Hàng Châu thấy trời chưa sáng hẳn nên chưa mở cửa. Nhưng khi trông thấy Trần Gia Cách thì hai tay hắn chắp lại, cúi đầu hết sức cung kính rồi đích thân hé mở cánh cửa cho Trần Gia Cách đi qua. Trần Gia Cách khẽ gật đầu nhè nhẹ.Viên thủ bị ghé tai Trần Gia Cách hỏi nhỏ :- Chẳng hay Tổng đà chủ có cần một con tuấn mã hay không?Trần Gia Cách gật đầu đáp :- Thế càng tốt!Viên thủ bị sốt sắng chạy lẹ, không bao lâu đã trở lại với một con ngựa Mông Cổ cao lớn, lông đỏ chói. Phía sau, hai viên quan Mãn Thanh bước tới cúi đầu kính cẩn thi lễ với Trần Gia Cách.Trần Gia Cách sau đó bảo cả ba người :- Cám ơn anh em! Nhưng làm ơn giữ bí mật hộ và xin đừng đón tiếp như thế này nữa, nguy hiểm lắm. Thôi, bảo trọng!Ra khỏi thành Hàng Châu, Trần Gia Cách đi thêm chừng chục dặm nữa đến cửa Tây tỉnh Hải Ninh.Xa nhà thấm thoát đã hơn mười năm, nay về lại quê cũ thấy cảnh vật vẫn còn nguyên như xưa với bao nhiêu kỷ niệm gợi lại trong ký ức, Trần Gia Cách xúc động vô cùng. Nhưng sợ gặp người quen nhận ra mình, Trần Gia Cách không dám lưu luyến cảnh vật mà nhìn lâu, lại tiếp tục phi ngựa về hướng Bắc. Đi được sáu, bảy dặm, Trần Gia Cách vào nhà một nông dân xin cho mình được tạm nghỉ. Vợ chồng nông dân thấy khách lạ có dung mạo như một vị công tử lại nói thông thạo thổ âm Hải Ninh nên mừng rỡ, đón tiếp rất nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-kiem-an-cuu-luc/1366637/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.