.Từng ngày, từng ngày trôi qua chớp nhoáng đã là nửa tháng sau. Tiểu Lạc vẫn một mình tới công ty vào lúc này đã là chín giờ. Ngày hôm nay là ngày hết nửa tháng, liệu ngày mai anh có về hay không?
Khoảng thời gian này có lúc nào cô không nhớ tới anh, từ ở nhà cho tới công ty, phố xá hay con đường đều liên tưởng đến anh. Bởi lẽ trong tiềm thức của cô, nơi nào có anh cô đều in dấu thật là kĩ càng. Để nhớ rằng cô và anh đã từng có những giây phút hạnh phúc đến thế
"Thư ký An, chị đã ăn sáng chưa"
Bước trên hành lang dài để đến phòng làm việc, cô gặp không ít người. Người chào hỏi, người mỉm cười gật đầu. Giọng nói ban nãy phát ra từ trong thang máy của một cô ấy trẻ tuổi làm việc ở phòng kế toán. Tiểu Lạc quen cô ấy lúc đi ăn trưa, cô ấy là Hải Vân Tiên
Tiểu Lạc từ tốn đáp lại " Chị ăn rồi" trong tháng máy dành cho nhân viên. Bình thường có anh cô thường đi cùng anh đi thang máy riêng. Bây giờ mới biết náo nhiệt tới mức nào
Mọi người chào nhau ra ngoài còn lại một mình cô và lão Tam trưởng phòng bộ phận nhân sự. Thang máy đóng im lìm vẫn cứ chạy điểm dừng là tầng 30 trước, nhưng thời gian trôi thật chậm.
Ông ta chuyển tầm nhìn sang cô, lộ ra ánh mắt vô cùng thèm khát. Ông ta liếm môi một cái, cất giọng bị ổi
"Mĩ nhân, theo anh đi. Đảm bảo em sống trong sung sướng cả đời. Haha"
Tiểu Lạc rùng mình, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579167/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.