Tại Mỹ
Thành phố New York cuối tháng hai không quá nóng, đôi khi còn se se lạnh. Tuy nhiên bầu không khí khá nhộn nhịp, người người hứng khởi chào đón một mùa hè sắp tới.
Bây giờ đã về chiều, múi giờ ở đây chênh lệch khá lớn so với ở nhà. Bạch Vĩnh Tân sau khi xuống sân bay liền có người tới đón, bên này cũng có một chi nhánh quy mô khá lớn.
Địa điểm dừng chân đầu tiên chính là bệnh viện. Bệnh viện này nổi tiếng về sự tài giỏi của các vị y bác sĩ, năng lực của họ được sếp vào hàng đầu châu Mĩ. Tuy nhiên boss tới đây làm gì..
"Bạch tổng, chào mừng ngài đến bệnh viện nhỏ bé này haha" một vị bác sĩ đứng đầu lên tiếng chào hỏi. Nghe tin người nổi tiếng tới ông ta không thể không ra đón tiếp. Về việc gọi anh là "Bạch tổng" thay "Bạch thiếu" người đời luôn có rất nhiều cách gọi mà.
"Ông Hào, ông cảm thấy nó còn bé. Vậy ông có muốn nó to thêm" anh từ tốn vừa bước đến vừa nói
Mọi người ở trong khuôn viên đại sảnh của bệnh viện đều ngước nhìn người mới phát ra giọng nói lãnh đạm không kém phần kiêu ngạo ấy. Và không ai không thầm đánh giá quá "đẹp trai". Cuối cùng họ kết luận thật "thoả mãn con mắt"
"Không... Không tôi nào dám đòi hỏi thêm " ông Hào cười cười xua tay
Vào trong bệnh viện nổi bật là kiến trúc khác người. Đời nào bệnh viện lại cho rèm cửa màu hồng. Có thể là để bệnh nhân lúc sắp chết cảm thấy yêu đời hơn hay là kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579164/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.