.Sáng ngày thứ bảy.
Tiểu Lạc nằm khép nép nằm cạnh Bạch Vĩnh Tân đôi tay nghịch nghịch cơ bụng sáu múi của anh. Làn da của anh không quá trắng nổi bật nhất vẫn là những mớ thịt săn chắc. Đôi tay mảnh khảnh của cô di chuyển nhẹ nhàng nhàng trên bụng anh, điều này làm cô cảm thấy thật thú vị
Sau đó ánh mắt cô di chuyển dần lên trên, lên trên. Và cuối cùng dừng lại ở một địa điểm mà cô nhận xét là "rậm rạp". Nhìn đi nhìn lại nhìn kiểu gì cũng cảm thấy "ngứa mắt"
"Nhìn gì vậy? " anh hỏi cô
Tiểu Lạc vẫn không rời mắt trả lời "Rừng rậm amazon"
Mặt Bạch Vĩnh Tân liền đen lại. Cô dám coi nách anh là "rừng rậm amazon". Cái quái gì đang xảy ra vậy..
Chỉ là nửa tháng nay anh không cạo thôi mà. Thực ra anh cũng có thói quen không để lông nách, xuất phát từ nội tâm không muốn, anh còn đang lo cô bắt anh để lông nách. Cũng may cô không thích, nhưng mà cũng không thể coi là rừng rậm amazon được.
Tiểu Lạc lắc đầu " Rậm rạp thế kia rất tốt cho cái bọn thuộc họ hàng bọ chét cư trú. Điển hình như chấy, rận, rệp, ve bọ chó. Cho nên Boss à ngài thật ở bẩn quá đi". Cô không thích đàn ông để lông nách.. trông nó cứ kì kì sao á. Lúc trước ba nuôi cô nói "Để lông nách chính là phong độ của đàn ông", cuối cùng nói xong làm cô đang ăn cơm bị phát nghẹn tới mức nhập viện. Từ đó trở đi ông không còn để lông nách.. Hắc
Boss "Thư ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579156/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.