Tiểu Lạc nằm trong vòng tay của anh cảm giác rất an toàn. Nghĩ đến lúc cô ngã xuống không phải anh...cô thật không dám nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nữa.
Bạch Vĩnh Tân chỉnh lại tư thế bế cô sau đó nói " Không sao ổn rồi"
Tiểu Lạc tựa đầu vào ngực anh mắt nhìn lên mặt anh đáp lại "Tôi không bảo anh tới. Anh không biết nguy hiểm à"
Khoé môi Bạch Vĩnh Tân cong lên cô đang hờn dỗi.
"Tôi vừa mới cứu em đấy. Nếu không thể nói cảm ơn chí ít cũng phải dùng hành động để cảm tạ chứ "
Tiểu Lạc thắc mắc " hành động gì có thể thay lời cảm ơn "
"Hôn tôi" Anh vừa bế cô đi vừa nói. Anh biết nó sẽ không như mong muốn.
Nói đến hôn khuôn mặt cô từ tím chuyển sang hồng. Sắc mặt cô hiện tại không biết khó coi tới mức độ nào.
"Anh, cái đồ biến thái" miệng nói thế nhưng đôi tay không tự chủ vòng lên ôm cổ anh. Cô khẽ xấu hổ nói nhỏ " Cúi đầu xuống"
Mặt anh bí xị nghe đến đây khuôn mặt như tìm được sức sống. Đầu theo bản năng cúi thấp xuống. Tiểu Lạc nhướng đầu lên thơm "chụt" vào má anh một cái.
Mặt cô bỗng chốc đỏ ửng. Cô vừa mới hôn anh đấy. Ừ là hôn
A a cô điên rồi.
"Khụ...hai người có nhất thiết phải lãng mạn tới mức đấy không. Đau mắt quá đấy" Cao Tư Nam đang đứng cạnh xe nhìn thấy cảnh tượng ban nãy không khỏi bất ngờ. Bạch Vĩnh Tân anh ta biết làm nũng khi nào vậy.
"Đừng quan tâm đến người ngoài cuộc. Em tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579149/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.