.Sau khi những nốt mần ngứa không ngừng mọc lên và cơn ngứa ngáy không ngừng ập tới. Tiểu Lạc dùng tay gãi, gãi, gãi mãi. Cho đến khi không ngủ tiếp được liền ngồi dậy vừa lúc Bạch Vĩnh Tân bưng bát cháo nóng hổi vào phòng.
"Dậy rồi thì ăn cháo đi xong uống thuốc " vừa nói anh vừa bón cho cô
Tiểu Lạc há miệng ăn được vài thìa liền cảm thấy khó chịu. Lắc đầu không muốn ăn tiếp, nếu như tiếp tục ăn liền nôn lên hết.
Mà Bạch Vĩnh Tân cũng không có ép cô sau đó chờ khoảng 15 phút mới đem thuốc cho cô uống. Khoảng thời gian đó các mày biết anh làm gì không, là anh đang gãi giúp cô đó:v
Thuốc vào bụng được lúc cơn buồn ngủ liền kéo đến cô không nhớ là trong thuốc còn kèm theo một chút thuốc ngủ. Mọi lần đều tắm xong xuôi các kiểu mới uống thuốc nhưng lần này cô nhận ra mình vẫn chưa tắm.
Mắt díp lại cố gắng kìm hãm cơn buồn ngủ để đi tắm nhưng không làm được. Và lần này cô lại được anh tắm cho. Điên mất.
Lần thứ hai anh lại làm việc này!
Sau khi tắm xong anh liền bôi thuốc khắp người Tiểu Lạc vì chỗ nào cũng toàn là nốt. Thế này mà là dị ứng nhẹ. Nhẹ cái con khỉ
Đến khi thuốc bắt đầu ngấm dần những nốt sần bắt đầu lặn dần công thêm việc cô gãi chỗ nào anh liền bôi chỗ đó đến khoảng 12 giờ đêm liền lặn hết. Cảm nhận giấc ngủ của Tiểu Lạc đã sâu hơn Bạch Vĩnh Tân chỉnh lại nhiệt độ phòng thấp một tí sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579145/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.