"Á"
Tiểu Lạc khẽ kêu một cái rồi vứt luôn mớ rau ra xa mình một chút. Trong mớ rau là một con sâu rất đen và rất to. Cư nhiên khi gặp theo phản xạ mà vứt ra xa. Mà đối với Tiểu Lạc sâu là loài được liệt vào danh sách nguy hiểm nhất. Cô không chỉ ghét mà còn rất sợ cái loài vừa không có xương vừa không phải động vật này. Cô mua rau lề đường của người quen không phải rau siêu thị. Haz
Cũng may ba mẹ anh và Bạch Hảo Hảo đã ra ngoài đón ông bà nội nếu không họ có thể đã biết được điểm yếu của cô. Cơ mà anh liền nhìn thấy rồi hoaii.
"Còn con nữa ở cạnh chân em kìa" anh khi thấy cô sợ sâu liền có một ý nghĩ sấu xa xoẹt qua đầu. Tiểu Lạc ban đầu chưa có hình dung được chuyện gì đang xảy ra. Một giây sau liền ý thức được, rồi nhảy chồm lên người anh. Hai tay cô giữ cổ anh, hai chân qoặp vào người anh rồi kêu lên
"Á á Đâu.. Đâu ở đâu "
Bạch Vĩnh Tân cũng hơi bất ngờ trước hành động của cô. Khẽ cười một cái rồi vòng tay qua ôm eo cô. Căn bản là anh không có đùa chỉ là con sâu nó nhỏ tí tí thôi.
"Khụ... Khụ" Bạch Vạn Quang cùng mọi người vừa vào nhà thấy cảnh tượng này liền ho một cái. Ý nhắc nhở hai người giữ ý tứ một chút. Bạch Hảo Hảo tức điên người
Tiểu Lạc đỏ mặt vội vàng xuống Mất hình tượng quá...
"Ông, bà đi chơi về sớm vậy? " Bạch Vĩnh Tân kéo tay Tiểu Lạc ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579143/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.