..
Rất đau sự thật là như thế lồng ngực anh như bị bóp thắt lại. Khó chịu ghê gớm...
Cô cảm nhận tim anh không có đập nhanh, nhìn thẳng vào ánh mắt của anh không moi ra được chút ít giả dối nào mới rụt tay lại và từ từ ngừng khóc. Lòng cô có chút ấm áp đến kì lạ..
"Lạc Lạc.. Đậu Phộng thì đúng hơn haha. Đậu Phộng Nhỏ cái tên này không tồi" anh cố ý châm chọc cô, cô có chút buồn cười nhưng vẫn là nhịn. Lúc anh cười rất đẹp nha...
Nói rồi anh đi cầm chiếc khăn với chậu nước nóng. Và chờm vào chỗ đó của cô (chổ đó đó ^^)
Mới đầu cô có chút ái ngại khép chân lại. Nhưng chỉ nhìn vào ánh mắt trừng lên như ra lệnh của anh. Cô lại thả lỏng chân
"Nghe lời một chút"
Anh nói xong cô cũng gật đầu. Như thế này đã đỡ hơn một chút
Một lúc sau nước nguội dần thì tiếng chuông cửa vang lên.
Bạch Vĩnh Tân mở cửa ra nhận thấy không đúng người nói
" nhầm phòng " liền đóng cửa. Người bên ngoài còn chưa định thần nhìn thấy cánh cửa sắp khép lại vội vàng nói
"Bạch thiếu khoan đã Cao Tư Nam nhờ tôi đưa cái này cho ngài"
Bạch Vĩnh Tân liền mở cửa ra nhận lấy thùng đồ
"Bạch thiếu tôi sẽ giữ kín chuyện này. Ngài cứ yên tâm tôi rất biết giữ mồm giữ miệng nha "
Anh cau mày nói "Cút" rồi đóng sầm cửa lại. Sau đó mang vào phòng ngủ. Nhìn vào hộp, mặt anh lập tức đen lại. Nào là siêu thấm, siêu mát, siêu mỏng, siêu.. Cái quái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nho-lam-vo-toi-di/579138/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.