Có người khởi xướng, những người còn lại đều lên tiếng.
"Đúng vậy, đúng vậy, Phương Hàn cô nương tuổi còn nhỏ, lại là một cô nương, da mặt rất mỏng, mặc kệ nàng ấy phạm sai lầm gì, ngài làm mặt lạnh với nàng ấy trước mặt chúng tôi, chắc chắn làm nàng ấy rất đau lòng."
Nhìn thấy các quản sự này bảy chùy bát thiệt (chỉ nhiều người cùng nói lên quan điểm) khuyên hắn, Kiều Bách Dung không khỏi bắt đầu hội hận, hắn vừa rồi có phải hay không rất hung dữ với nàng, nếu không những người này sao lại giống như đều nghĩ nàng phạm sai lầm lớn gì, liều mình vì nàng cầu tình (xin tha thứ) chứ?
Chẳng qua, đồng thời cảm thấy hối hận, trong lòng hắn lại có cảm giác không đúng lắm, lúc nào thì nữ nhân của hắn lại phải nhờ người khác thay nàng cầu tình?
Những người này mới không biết hắn để ý nàng bao nhiêu đâu!
Vì thế, trong lòng Kiều Bách Dung đối với việc xin lỗi Phương Hàm có vài phần tức giận cùng lo âu, nghị sự sáng hôm nay cùng các quản sự qua loa, sau đó hắn bỏ lại mọi người, càng không quay đầu lại mà rời đi.
Nhưng khi Kiều Bách Dung vội vàng chạy về phòng, lại chỉ nhìn thấy Lục Hòa đang nhân lúc hắn không ở đó sắp xếp lại phòng, không gặp được người trong suy nghĩ.
Lục Hòa nhìn thấy hắn thì hoảng sợ, vội vàng cuối đầu lên tiếng "Nhị thiếu gia", trong lòng lại nói thầm sao hôm nay hắn trở lại sớm như vậy, bọn họ còn chưa thu dọn xong đâu.
Trong phủ ai cũng biết nhị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ki-nha-hoan-cua-kieu-nhi-thieu-gia/262227/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.