Long về đến nhà cũng vừa lúc bọn Vũ Tiên từ thao trường trở lại, không có Long ở nhà thì Vũ Hà đảm nhận nhiệm vụ mở pháp trận cho cả đám luyện tập.
“Con kia đâu rồi?” Long liếc mắt qua đội hình thì không thấy Vũ Hà, nó cũng không có trogn phòng lẫn thao trường.
“Sư tỷ bảo đi mua sắm ít đồ.” Hoàng Yên lập tức trả lời.
Vũ Tiên ngay lập tức kéo Long ra một góc.
“Chuyện của Phương sao rồi?” Vũ Tiên khoanh tay trước ngực, ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Long.
“Phương Hằng là con gái Trúc Phương cũng chính là cháu gái Hạ Thảo, chỉ bị thất tình thôi.” Long đáp.
Vũ Tiên lập tức hiểu ra nguyên nhân, đột nhiên ánh mắt trừng Long: “Anh gọi cô bé là gì?”
“Phương Hằng.” Long lập tức đáp lại.
“Giỏi.” Vũ Tiên nâng lên ngón tay cái sau đó rời đi.
Trên môi mang theo nụ cười, ba phần vui mừng mà đến bảy phần chua chát. Nàng sắp có thêm một đứa chị em rồi, căn nhà này lại sắp có thêm một phòng hoặc chính là tên kia có thêm một nơi để tìm đến.
“Em là đang ghen đó hả?” Long đi kế bên nhẹ giọng thăm dò.
“Không có.” Vũ Tiên hờ hững đáp.
“Không có?” Long nghe cái giọng chua chua có chút xấu hổ.
“Xạo đó.” Vũ Tiên nghiến răng, vận lực cực hạn véo hông Long. “Đêm nay anh tự ra ngoài kiếm ăn, nhà này hết lương thực rồi.”
Long xoay người ôm lấy Vũ Tiên, cúi đầu tìm đến đôi môi hồng...
Chụt...Chụt...
Bốn cánh môi mân mê lấy nhau, lưỡi va vào lưỡi hỏi thăm nhau...
Bàn tay Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-ho-than/1676458/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.