31.
Vì không đủ thành tích, thụ Hải Đường bị bộ ngành hẹn nói chuyện.
Sở hữu một bờ mông đẹp đẽ như thế mà không làm chính sự, cả ngày thanh tâm quả dục, đây đúng là lãng phí tài nguyên xã hội nghiêm trọng, nhất định phải bị khiển trách nặng nề.
Thụ Hải Đường rất u sầu: "Tôi cũng không muốn thế."
Phụ trách bộ ngành: "Cậu là thụ Hải Đường mà đi tàu điện ngầm giao thông công cộng không ai quấy rối, đi bar uống say còn nằm trên ghế ngủ thẳng đến hôm sau được, đây quả là sỉ nhục!"
Thụ Hải Đường: "Thật ra là, hôm trước tôi từng thử mặc thành nàng thỏ gợi tình ra ngoài đứng phố."
Phụ trách ngành lật lật văn kiện, im lặng một lúc, rồi ngẩng đầu nói: "Ở đây không có biên bản làm tình của cậu."
Thụ Hải Đường: "Đúng đấy, sau đó bọn họ cho tôi tiền để tôi mặc quần, bảo là mông tôi làm họ mất ham muốn."
32.
Mông tức giận bất bình: "Bọn họ có lễ độ không? Rõ ràng tôi vừa mềm vừa đẹp."
"Không trách họ được." Thụ Hải Đường nhìn tiền an ủi bộ ngành chuyển vào tài khoản mình, nói: "Có lẽ anh không nên hát tình ca não lòng lúc tôi đứng trên phố."
Mông im lặng một hồi, nói: "Tôi muốn phối nhạc nền hấp dẫn lưu lượng khách cho cậu."
Thụ Hải Đường: "Cảm ơn, lòng tôi nhận ý tốt của anh."
33.
Qua mấy ngày, vì thật sự không còn gì để làm nữa, thụ Hải Đường cuối cùng cũng nghĩ đến một trọng điểm khi ấy: "Lần trước anh vì đau nên chen ra nửa linh hồn, vậy... hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-hai-duong-va-cai-mong-cua-han/1171718/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.