Chương trước
Chương sau
15.
Thụ Hải Đường đang đắp mặt nạ.
Mông cảm thán: "Cậu tỉ mẩn thật đấy, tôi chưa thấy thằng con trai nào tỉ mẩn như cậu."
Thụ Hải Đường bảo: "Anh cũng muốn đắp?"
16.
Sau đó.
Thụ Hải Đường cầm mặt nạ mông ra.
17.
"Anh là mông của tôi," Thụ Hải Đường thật sự hết chịu nổi, đàm phán với Mông, "Tôi cảm thấy thoải mái, vậy chắc hẳn anh cũng sẽ không khó chịu."
Mông rất kháng cự: "Đừng mà —— "
Thụ Hải Đường đứng trước tủ quần áo, xót xa nói: "Không làm nữa tôi sẽ đánh mất ý nghĩa cuộc sống."
Mông nói: "Nghiêm trọng vậy à?"
Thụ Hải Đường sụp đổ lên án: "Anh cũng không cho tôi tự an ủi! Cứ thế mãi thành tích của tôi ở đây thành đếm ngược mất!"
Mông cũng sụp đổ như thế: "Cậu đừng lấy cái thứ như súng máy kia đánh tôi chứ!"
18.
Nhưng dù sao cơ thể này cũng là của thụ Hải Đường, sau một hồi cãi vã kịch liệt, Mông đã khuất phục, cho phép thụ Hải Đường ra ngoài làm tình một lần.
Thụ Hải Đường chọn quần lót.
Mông cảm thấy chíp chữ T bó quá, rầm rì đòi thụ Hải Đường thay.
Thụ Hải Đường nói: "Tôi mặc cái nào?"
Mông bảo: "Tứ giác được không?"
Thụ Hải Đường đáp: "Tôi không có quần tứ giác."
Mông: "..."
Thụ Hải Đường thay sang quần lót viền ren gợi tình.
Mông: "Tôi ngượng quá."
Thụ Hải Đường nhìn gương chỉnh cổ áo, hơi cạn lời hỏi: "Anh ngượng cái gì?"
Mông nói: "Cảm giác như mình đang mặc đồ con gái."
19.
Thụ Hải Đường tìm công qua đường biết từ trước, kỹ thuật không tệ lắm để tập thể dục.
Lúc này cảm giác khá ổn, Mông không nói gì, không có gì bất trắc thì hẳn là có thể yên ổn làm xong một lần.
Thụ Hải Đường tắm rửa xong xuôi, nằm lên giường, đối phương đến nhào nặn mông hắn.
Đúng là mông hắn rất đẹp, vừa trắng, xúc cảm vừa tốt, dưới sự nhấn mạnh của ren đen rất dễ làm người nảy sinh ham muốn ngược đãi.
Công qua đường nuốt nước bọt, yết hầu giật giật, giơ tay lên, đánh một phát lên mông thụ Hải Đường.
20.
Tiếng vang chát chúa vô cùng.
Thụ Hải Đường nghe tiếng, nghĩ thầm hết rồi.
Hắn cảm thấy có gì đó muốn chảy ra từ trong mông hắn.
Mông hắn sẽ không đau đến ngốc luôn chứ?
21.
Công qua đường thấy có thứ gì đó trong suốt như linh hồn chen ra từ mông thụ Hải Đường, gã sốc đến mức không kịp phản ứng lại, linh hồn kia đã thò tay ra vả gã cái đốp, nói: "Đau chết bà mẹ mày, mày sờ thì sờ tát tao làm gì!"
Công qua đường chưa được thấy tình cảnh hoành tráng đến nhường này bao giờ, héo ngay tại chỗ.
22.
Thụ Hải Đường cô quạnh ngồi trên tàu điện ngầm, không có biến thái nào đến quấy rối hắn.
Mông áy náy nói: "Rất xin lỗi cậu."
Thụ Hải Đường thừ mặt ra bảo: "Không sao, tôi chỉ không nghĩ rằng anh sẽ đau đến mức hồn lìa khỏi xác."
Mông nói: "Lần sau tôi sẽ cố nhịn."
Thụ Hải Đường: "Cảm ơn anh, tôi bị hiệp hội công qua đường cho vào sổ đen rồi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.