Lần đầu tiên Đường Vũ có thể trực tiếp quan sát ma thực thật sự, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể đoán ra là lá “thúy bách”. Loại trà này có hình dạng cây thúy bách(tìm gu gồ chỉ ra cây bách chả biết tác giả có chém ko chứ tìm hok ra loại trà nì),vô cùng dễ nhận biết, chỉ là chế biến có chút giống trà Long Tĩnh nhưng mùi thơm lại giống như trà hoa lài, nhìn một cái ngửi 1 cái liền có thể phân biệt được. Thúy Bách là 1 trong những loại trà xanh mà cậu thích nhất, hơn nữa thích nhìn nó sau khi pha trà, cọng trà đứng thẳng trong tách cực kỳ xinh đẹp, sau khi uống vào hương vị tươi mát cũng cực kỳ độc đáo.
Thấy lá Thúy Bách tươi thì sâu trà(ý nói sự mê trà)trong Đường Vũ bị dụ dỗ đi ra, nước miếng nhanh chóng tiết ra, thừa dịp lúc không ai chú ý lặng lẽ xoa xoa khóe miệng, sáng sớm hôm nay cậu đi học căn bản không có thời gian uống trà, đối với cậu là kẻ 1 ngày đều không thể tách khỏi trà mà nói quả thực là tra tấn cực kỳ tàn ác!
Đường Vũ nghĩ đến hành vi lau nước miếng của mình không ai nhìn thấy nhưng thú nhân mặt lạnh đứng ở bên cạnh cậu thu hết vào trong mắt, chỉ là Ares không hiểu giống cái vì sao thấy ma thực cũng sẽ chảy nước miếng, không phải giống đực mới có phản ứng sao? Đối với giống cái ốm yếu này từng tỏ tình với mình suy nghĩ của Ares cũng chỉ là chợt lóe qua liền biến mất.
Đường Vũ không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-gioi-tra-chu/39437/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.