“Cậu là cố ý đi! Nói! Ai sai cậu làm như vậy !’’. Một giống cái coi như cao to nắm áo Đường Vũ tức giận nói.
“Đúng vậy a, không biết là ai không chịu nhận thua, dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy!”. Có người hùa theo.
Trận đấu đang tốt đẹp lại bị hỏng bét, cuối cùng người của công hội ma thực sư không thể không ra mặt điều đình, Đường Vũ là người khởi xướng bị yêu cầu lập tức log out để điều tra, Đường Vũ vẫn thờ ơ lạnh nhạt thật vất vả mới tìm được cơ hội lên tiếng tự giải thích, “Vừa rồi có người cố ý đẩy tôi”.
Giống cái áo trắng bị hại vẻ mặt uể oải nhìn Đường Vũ, “Tôi không biết cậu vì sao phải hại tôi, nhưng trận đấu này đối với tôi rất quan trọng…….”. Lời vừa nói ra làm càng nhiều người dùng ánh mắt căm thù nhìn Đường Vũ.
Trong lòng Đường Vũ cười lạnh, người này thật biết đóng kịch, lời này vừa nói ra thì cậu biết ai thực sự là người chủ mưu, đáng tiếc vừa rồi giống cái đẩy cậu đã bỏ chạy, thật khó lấy làm chứng cớ, nếu đối phương bất nhân đừng trách cậu bất nghĩa!
“Tôi không biết anh rốt cuộc là ai, nhưng mà trò khôi hài tự diễn này thật thú vị!”. Lời Đường Vũ vừa nói ra làm chung quanh một mảnh ồ lên.
Giống cái áo trắng ánh mắt lòe lòe, vẻ mặt càng thêm đau lòng khổ sở, “Cậu vì trốn tránh trách nhiệm lại có thể đổ tội cho tôi”.
Đường Vũ đẩy người đang nắm giữ cậu ra, đi đến trước mặt người phụ trách của công hội ma thực sư, “Giống cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-gioi-tra-chu/39429/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.