Đường Vũ phát hiện dòng ý niệm ảnh hưởng lòng người này thực sự hơi giống trước đó khi còn ở chủ tinh, kỳ quái muốn liều mạng phổ biến tri thức về trà cho thế giới thú nhân, nếu không sẽ cảm thấy cực nôn nóng, nếu không có sau đó cậu phát hiện bất thường, hơn nữa Thái Cực bát quái đồ bị kích hoạt, cậu mới dần dần thoát khỏi cảm giác bị khống chế nhân tâm như thế.
Carl không có vận may như Đường Vũ, Carl phát hiện càng ngày càng khó chống cự, Đường Vũ nhìn nhìn hai gã tử sĩ, khẽ đề nghị, “Carl, nếu không anh vào trong vườn trà tùy thân của em trước đi”.
Carl lo lắng lắc đầu, “Anh lo lắng”.
“Hiện tại anh như thế này căn bản không có cách thuận lợi tới điểm ranh giới, có hai gã thú nhân và trùng vương ở đây, em rất an toàn, cùng lắm thì khi có nguy hiểm liền đi vào trong vườn trà”. Giọng điệu của Đường Vũ rất kiên định, Carl cũng quả thật không có tinh lực thuyết phục Đường Vũ, hiện tại tất cả lực chú ý của anh đều dùng chống lại dòng ý niệm khống chế lòng người kia, cho dù ở lại cũng chỉ là cản trở, vì thế ôm 3 bé cưng đi vào không gian.
Ba nhỏ một lớn đột nhiên biến mất, hai gã thú nhân tử sĩ rốt cục lộ ra biểu cảm ngoài mặt than, có chút kinh ngạc, nhưng mà cũng chỉ là chợt lóe mà qua liền khôi phục bình tĩnh, trước đó bọn họ cũng đã yêu cầu không cần cư xử với Trà Trà Đường Vũ như người bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-gioi-tra-chu/3216126/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.