Trong đầu của Đường Vũ chỉ còn lại cảm giác choáng váng, giống như là bị ném vào máy giặt quần áo khuấy lên, cực khó chịu. May mắn vừa rồi ném các con vào bên trong vườn trà tùy thân, nếu không tự thân cậu đều khó bảo toàn, hơn nữa cậu cũng không dám tùy ý đi vào không gian, sợ không biết sẽ dừng lại ở chỗ nào, nếu bí mật trên tờ giấy kia là thật, vậy bọn họ hẳn là không có bị nguy hiểm tính mạng, còn cái khác thì đi 1 bước tính từng bước, tùy cơ ứng biến.
Sau khi tất cả cảm giác khó chịu biến mất thì Đường Vũ phát hiện 1 mình mình ở trong 1 căn phòng bằng cỏ tranh, giống cái khác xung quanh cùng nhau tới đều biến mất không thấy, híp híp mắt lại, cậu thật cẩn thận phòng bị, cơ thể căng cứng.
Bài trí trong phòng cỏ tranh thoạt nhìn cực cổ xưa mà đơn giản, loại này đối với Đường Vũ mà nói đều rất có cảm giác lịch sử cổ xưa, có chút giống phong cách thời kì nhà Đường của địa cầu cổ đại. Hơn nữa bộ khay trà gỗ và trà cụ gốm kia, số lần sử dụng hẳn là rất thường xuyên, quai ấm đều được lau chùi bóng loáng.
Trong phòng cỏ tranh cũng không có nguy hiểm gì, chỉ là mọi thứ giống như yên lặng tới quỷ dị. Đường Vũ nhích 1 chút ra bên ngoài, muốn nhìn xem bên ngoài là bộ dáng gì, kết quả cậu căn bản không ra được, cửa gỗ nhìn như yếu ớt kia gắt gao đóng chặt, cậu xuất ra lực lượng lớn nhất của chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-gioi-tra-chu/3216121/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.