Trên mặt đất đều là máu, vốn Đường Vũ nghĩ muốn xuống dưới thì dứt khoát tiếp tục khoanh chân ngồi ở trên bàn, nhìn thú nhân nằm sấp dưới đất, đó là một con mèo rừng lông vằn vện, lúc này cụt nửa cánh tay, khó khăn dùng ba chân chống chống, miệng liên tục cầu xin tha thứ, nào có kiêu ngạo lúc vừa rồi muốn thi ngược.
Trùng vương mập ú bay tới bên người Đường Vũ đập cánh, con ngươi đáng yêu trừng mắt nhìn, miệng trùng mở ra đóng lại, toàn bộ thân trùng để lộ ra sự hưng phấn. Mỗi lần Đường Vũ gọi nó tới như vậy, chỉ cần nó có thể đúng lúc chạy tới thì đều có thể đạt được đồ ăn cực ngon!
Lúc thú nhân rời khỏi người mình thì không gian đã khôi phục, Đường Vũ nhờ quần áo che dấu từ trong không gian lấy ra lá trà để ở lòng bàn tay, trùng vương mập “chít” 1 tiếng ôm lấy cánh tay của Đường Vũ, ở trên tay cậu hút lấy ma thực.
Thú nhân quỳ rạp trên mặt đất bị mùi ma thực nồng đậm hấp dẫn, hơi hơi ngẩng đầu trộm ngắm thấy 1 màn này thì kinh hách không thôi, trong giây lát giống cái kia cho trùng vương có thể dễ dàng đoạt đi mạng sống của thú nhân ăn ma thực trong tay như thú cưng! Nhưng trùng vương thật cẩn thận thu hồi miệng trùng và vuốt trùng như sợ làm giống cái bị thương!
Giống cái này rốt cuộc là ai?! Vì cái gì ngay cả trùng vương đáng sợ của trùng tộc cũng sẽ nghe lệnh cậu ta?!
Thú nhân mèo rừng run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-gioi-tra-chu/3216089/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.