Chương trước
Chương sau
Tất cả cửa ra vào đồng thời mở ra, rất nhiều các chiến sĩ cơ giáp lưng mang bình thuốc bay ra ngoài. Đột nhiên điều động quy mô làm nhóm trùng tộc hoảng sợ bay lên, trong lúc nhất thời trong phạm vi cả tầm mắt đều là phi trùng (côn trùng biết bay) vàng xanh giao nhau, thoạt nhìn cực kỳ ghê tởm.

Đường Vũ ngồi ở vị trí cố định, từ góc độ của cậu có thể nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu.

Bởi vì số lượng thuốc cũng không nhiều nên trên tay mỗi người chỉ có khoảng 3 cơ hội phun thuốc, cho nên lúc mới vừa va chạm thì cũng không có lập tức phun thuốc mà là dùng súng xung tấn công, trùng tộc ve xanh tới gần chiến hạm nhất đều bị chết cháy, nhưng đám trùng rậm rạp phía sau lại xông lên bổ sung vào chỗ trống.

Các chiến sĩ đứng song song cùng 1 chỗ, đưa lưng về phía chiến hạm tiếp tế, phát động một vòng lại một vòng công kích xung điện, ngay từ đầu cả 2 bên liền hình thành cuộc chiến tiêu hao, nhưng là số lượng bọn trùng khổng lồ, trùng vương căn bản không cần mạng sống của trùng tộc hạ đẳng, đứng ở phía sau liên tục phát ra tiếng côn trùng kêu chói tai.

Phía sau chỗ đối chọi của 2 bên đã có rất nhiều thi thể trùng tộc, chiến đấu càng khó khăn, đám trùng tộc cư nhiên dùng đồng loại đã chết hoặc bị thương làm lá chắn để tiến lên, nhiều con xuyên qua sự bao vây của các chiến sĩ cơ giáp, vuốt trùng trực tiếp chém vào trên vòng năng lượng bảo vệ, trực tiếp đánh tan vòng năng lượng bảo vệ. Ngay sau đó sẽ đâm thêm 1 vuốt nhưng bị thú nhân khác bên cạnh dùng đao laser giết chết.

Theo thời gian trôi qua thì càng ngày càng nhiều trùng tộc ve xanh đi qua vòng phong tỏa, các chiến sĩ cơ giáp mệt mỏi ứng đối, may mắn phía sau rốt cục chờ tới được mệnh lệnh của thượng tá Simon, “Chuẩn bị phun thuốc!”.

Tất cả chiến sĩ lưng đeo bình thuốc nhanh chóng hơi hơi từng bước lùi ra sau, cất súng xung, ngón tay đặt trên vòi phun chờ đợi chấp hành mệnh lệnh! Mà chiến sĩ cơ giáp lưng không có bình thuốc cũng không sợ chết đi tới phía trước vài bước khởi động 1 mạng lưới phòng ngự, thú nhân này chủ yếu là hùng tộc có lực phòng ngự mạnh, tính linh hoạt hơi kém một ít, trong chiến đấu đứng ở tuyến đầu, trở thành đối tượng trùng tộc công kích chủ yếu!

Từ khi Đường Vũ định ra khế ước với Carl thì có cảm tình rất tốt đối chủng tộc thoạt nhìn chất phác nhưng có 1 tí xảo quyệt, thường xuyên vờ ngốc này có. Lúc này nhìn thấy chiến sĩ thú nhân trẻ tuổi không sợ chết, liên tiếp bị trùng tộc đả thương, gần như cả người đều là miệng vết thương và máu tươi, nhưng vẫn như cũ cắn răng đứng vững làm cho cậu chấn động!

Tuy rằng trước đó đã băng bó qua cho nhiều thú nhân bị thương nên ít nhiều cũng cảm nhận được sự tàn khốc của chiến tranh, nhưng lúc này nhìn trực tiếp cuộc chiến đẫm máu thì thế giới bình tĩnh hờ hững của Đường Vũ bị đập tan, tay cậu hơi hơi phát run, cậu thừa nhận chính mình đang sợ hãi nhưng đồng thời đáy lòng lại hiện lên một loại hưng phấn và kích động không hiểu!

“Phun thuốc!”.  Tiếng nói của thượng tá Simon ổn trọng kiên định truyền qua tai nghe rót vào trong tai tất cả chiến sĩ.

Các chiến sĩ thú nhân đồng loạt nổi giận gầm lên một tiếng, giơ lên vòi phun nhắm ngay trùng tộc ve xanh! Nháy mắt ở ngoài chiến hạm tiếp tế hình thành một vòng sương mù nhàn nhạt, phàm là trùng tộc tiếp xúc đến vòng sương mù đều kêu gào thảm thiết, chiến hạm chuyên chở giống cái và nhân viên kỹ thuật ở phía sau liền nhanh chóng xông ra ngoài!

Đường Vũ nắm chặt lưng ghế dựa, may mắn dây an toàn trên người siết chặt, nếu không lấy các loại động tác yêu cầu cao của chiến hạm vì tránh né rất nhiều trùng tộc mà nói thì rất dễ dàng bị văng ra khỏi chỗ ngồi.

Ba chiến hạm tốc độ cao thừa dịp lúc trùng tộc bị trúng thuốc mà hôn mê nhanh chóng lao ra khỏi vòng vây của trùng tộc, nhưng chưa đi được xa thì 3 con trùng vương bên cạnh như hổ rình mồi đồng loạt chắn phía trước chiến hạm, phía sau chiến hạm là trùng tộc ve xanh trung cấp hơi lớn hơn trùng tộc cấp thấp 1 chút, thoạt nhìn hơi giống con ve sầu mùa hè luôn bám vào trên cây kêu inh ỏi.

Đám trùng tộc cấp bậc này lúc trước vẫn không có gia nhập chiến đấu mà là giống như đội cận vệ canh giữ ở bên cạnh trùng vương, lúc này giống cái ngon lành lại chạy ra khỏi cái bình sắt thép khổng lồ, trùng tộc trung cấp rốt cục dưới sự chỉ huy của trùng vương bao vây quanh 3 chiến hạm cỡ nhỏ.

Sắc mặt Courson khó coi, không ngờ bọn họ đã cố hết sức che dấu thân hình, lúc phun thuốc thì yên lặng trốn ra nhưng vẫn bị bao vây, xem ra đối phương rất kiên trì với mục đích của mình.

“Tất cả chiến sĩ xông ra, bắt đầu chiến đấu!”. Courson lạnh lùng hạ lệnh, chiến sĩ thú nhân phụ trách bảo vệ nhóm giống cái lập tức lao ra khỏi chiến hạm cỡ nhỏ, đồng thời lúc lao ra thì cơ giáp vũ trụ bao trùm toàn thân, đao laser chém ra, trực tiếp giáp lá cà với trùng tộc.

Bọn họ mang theo rất ít thuốc, phải bôi lên lưỡi đao, nếu chỉ dựa vào chiến sĩ cơ giáp rất khó giết chết 3 con trùng vương. Hỏa lực trên chiến hạm lại không đủ giết trùng vương vốn linh hoạt, trong chiến hạm tràn đầy tiếng thét chói tai của giống cái đang hoảng sợ, Courson nhìn nhìn Đường Vũ rồi kiên định đi ra ngoài chiến hạm cỡ nhỏ, khoảnh khắc đi ra ngoài trực tiếp thú hóa thành một con sói khổng lồ trắng như tuyết, to xấp xỉ với 3 con trùng vương, phát ra tiếng sói tru giận dữ.

Tiếng sói tru thông qua thiết bị thông tin rơi vào trong tai các thú nhân khác được đặc biệt cử đi bảo vệ nhóm giống cái giống như là tín hiệu, gần như tất cả chiến sĩ đồng thời thú hóa, quyết định sống mái với trùng tộc!

Đường Vũ ở trong chiến hạm đã nhìn tới hoa mắt, 1 cơ giáp thú nhân không sợ chết tiến hành liều chết đánh xáp lá cà với đám trùng tộc trung cấp, mà xa xa các các thú nhân gần chiến hạm tiếp tế bởi vì áp lực trùng tộc càng lúc càng lớn nên cũng không thể không hóa thành thú hình, bộ dáng thú hình ở trong chiến đấu càng thêm linh hoạt nhưng không tiện cho việc phun thuốc.

Nhưng may mắn hiệu quả của thuốc rất mạnh, hễ là trùng tộc chạm vào đều bị trúng chiêu, cho dù không chết cũng mất đi sức chiến đấu.

“Tất cả thú nhân phụ trách phun thuốc lập tức chuyển dời đến điểm phun thuốc thứ 2!”. Thượng tá Simon siết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi ra mệnh lệnh, đã có càng ngày càng nhiều chiến sĩ thú nhân mất mạng, mỗi một chiến sĩ chết đi đều làm cho Simon đau lòng không thôi!

Courson dẫn dắt đàn sói thông qua phối hợp khéo léo, trùng vương phá hoại chiến hạm cỡ nhỏ nhưng trả giá đại giới, tất cả chiến sĩ gần như không có đổ máu!

Phụ cận chiến hạm tiếp tế chiến đấu càng thêm gay cấn, mấy chiến sĩ hùng tộc dũng mãnh hung hăng vung đao laser, nhưng bị trùng tộc đập vào mặt bao vây kín mít, khi đám trùng tộc này vượt qua lỗ hổng tiến vào vòng phòng ngự của các thú nhân thì Đường Vũ nhìn thấy thú nhân đáng thương này đã bị đám trùng ghê tởm kia ăn chỉ còn lại có cơ giáp.

Bên cạnh đều là tiếng nôn khan, nhóm giống cái lúc trước kêu gào phải tham dự chiến đấu thì một đám sắc mặt xanh tím, có mấy người dọa tới nỗi tinh thần gần như sụp đổ. Tình huống của Đường Vũ cũng rất xấu, vừa lo lắng an toàn của Courson vừa bị cảnh tượng đáng sợ trước mắt kích thích tới.

Rốt cuộc tất cả chiến sĩ cơ giáp thú hình lưng đeo bình thuốc đột phá vòng vây của trùng tộc thì tới được điểm phun thuốc thứ 2, bởi vì do thú hình nên động tác phun thuốc lần này của tất cả mọi người không quá linh hoạt. May mắn trước đó thượng tá Simon cũng đã suy xét tới điều này, đoán chừng các chiến sĩ rất khó dùng nhân hình (hình người) kiên trì đến thời khắc mấu chốt phun thuốc lần 2 cho nên lựa chọn thú nhân gần như đều là có móng vuốt linh hoạt, dùng chủ yếu là thú nhân họ mèo.

Sau khi chiến sĩ thú hình của hổ tộc và sư (sư tử) tộc nhận được lệnh của thượng tá Simon thì đứng thẳng người lên, 1 chân cố định súng phun, 1 chân khác thì mở chốt an toàn, cái đuôi của bọn họ cũng không nhàn rỗi, mỗi 10 chiến sĩ thú nhân nghe theo sự chỉ huy của 1 tiểu đội trưởng, đồng loạt quất đuôi đánh bay trùng tộc tới gần!

Lượng thuốc thứ 2 được phun ra cùng vòng sương mù thứ nhất hình thành phong tỏa, bao vây và giết chết hàng loạt trùng tộc hạ đẳng, áp lực của thú nhân lập tức có thể giảm bớt!

Thượng tá Simon nhìn thấy tình huống dự tính này rốt cục thuận lợi thực hiện thì cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi! May mắn có loại thuốc này xuất hiện nếu không chiến khu số 3 của bọn họ thật sự toàn quân bị diệt!

Nhưng tâm Simon mới vừa thả lỏng lại bị đưa tới cuộc chiến bên kia của Courson, đám trùng xảo quyệt cư nhiên phái trùng tộc trung cấp tự bắt giết chiến hạm có giống cái. Nhưng là bên này của ông căn bản không cử viện binh tới được, vòng vây của trùng tộc còn chưa có hoàn toàn bị phá hủy, ít nhất còn cần lần phun thuốc thứ 3 mới được!

Courson và chiến sĩ lang tộc cũng biết trách nhiệm của chính mình quan trọng nên càng thêm không sợ chết. Một thú nhân lang tộc ngay tại tầm mắt cách đó không xa của Đường Vũ bị trùng vương xé thành 2 mảnh!

Cảnh tượng đỏ tươi làm cho hô hấp của Đường Vũ tăng nhanh, bát quái đồ trong đầu không tự chủ được mà bắt đầu chuyển động.

Courson thật vất vả né tránh móng vuốt của 1 trong những con trùng vương, cái miệng sắc bén mà cứng rắn của 1 con trùng vương khác chưa bao giờ xuất hiện qua xẹt qua sau lưng anh! Mà 2 trùng vương khác bị các thú nhân lang tộc bao vây, anh căn bản không ngờ còn có con trùng vương thứ 4 từ đầu tới đuôi cũng chưa từng xuất hiện qua, cũng bởi vậy vây không chú ý tới tình cảnh nguy hiểm của chính mình!

“Courson!”. Nhìn thấy toàn bộ tình cảnh này thì Đường Vũ theo bản năng gầm nhẹ lên, nhưng đương nhiên Courson không có khả năng nghe được tiếng gọi của Đường Vũ! Lực chú ý của Courson còn đặt ở 1 con trùng vương trước mặt nên căn bản không có phát hiện tuyến đường chính mình trốn tránh lại đúng lúc có 1 con trùng vương đã chờ đợi rất lâu để đánh lén.

Đường Vũ bất chấp nguy hiểm, vội vàng cởi bỏ dây an toàn, muốn ra khỏi chiến hạm nhưng cửa chiến hạm bị khóa chặt!

Mắt thấy miệng của con trùng vương xảo quyệt nhất sắp xé Courson thành 2 mảnh thì Đường Vũ tuyệt vọng ngồi ở cạnh cửa sổ, hai tay siết chặt, móng tay đâm rất sâu vào lòng bàn tay.

“Không ——!”. Hoảng sợ phát ra từ tận đáy lòng khiến Roy cũng bị dọa, cũng chạy đến bên cạnh Đường Vũ, sợ Đường Vũ xảy ra chuyện gì.

Đúng lúc này cái miệng cứng chắc sắp cắn được thân thể của Courson cư nhiên từ bên người anh nguy hiểm xẹt qua, lúc này Courson mới phát hiện phía sau cư nhiên xuất hiện con trùng vương thứ 4!

Chắn ở trước người chính mình chính là một con hổ bự vằn vàng, cặp mắt xanh lạnh như băng quen thuộc làm cho Courson cong khóe miệng, “Người anh em tốt! Cám ơn!”.

Cảm xúc của Ares không có thay đổi gì, nhìn thấy Courson không bị nguy hiểm tới tính mạng nữa thì cầm lấy đao, dẫn dắt rất nhiều chiến sĩ cơ giáp gia nhập chiến đấu!

Có đám người Ares giúp đỡ thì áp lực bên này của Courson chợt giảm đi, mà bên thượng tá Simon rốt cục có thể tiến hành phun thuốc lần 3!

Lúc này bình thuốc sau lưng thú nhân chỉ còn lại có 2/3, chiến sĩ thú nhân khác trực tiếp tháo bình thuốc trên người thú nhân đã chết xuống, gộp 2 bình lại, 1 chân ôm chặt bình thuốc còn 1 chân khác không chút do dự ấn xuống chốt mở, tham gia hành động phun thuốc!

Khi lượng thuốc lần thứ 3 phun ra thì trong lòng của tất cả thú nhân rốt cục thở phào nhẹ nhõm, thắng lợi ngay tại trước mắt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.