Đường Nhất Manh nằm trên giường bệnh.
Vốn dĩ lúc này cô ta phải thay đồ bệnh nhân và chờ xuất viện mới phải.
Thế nhưng, Trương Tử Trạch lại đến bệnh viện thăm cô ta.
Cô ta đã ở trong bệnh viện lâu như vậy, luôn nghe lời bác sĩ,
Cập nhật sớm nhất tại.
Chỉ vì muốn Trương Tử trạch biết, cô ta đã thật sự tự sát, thật sự đã bị thương rất nặng.
Bây giờ, cô ta rốt cuộc cũng đợi được sự thương hại của người đàn ông này.
“Tử Trạch, bác sĩ nói rồi, bây giờ em không sao hết, đợi chút nữa là có thể xuất viện, nếu như anh bận việc, vậy hãy về lại công ty đi, không cần phải ở đây đợi em đâu”.
Trương Tử Trạch đứng bên cạnh giường của Đường Nhất Manh, tâm trạng hơi phức tạp.
Vốn dĩ anh nghĩ rằng người lừa gạt mình chính là Đường Nhất Manh, thậm chí anh còn không để tâm đến việc cô ta tự sát, còn cảm thấy người phụ nữ này đang diễn kịch...
“Đường Nhất Manh, chuyện này tôi thật sự xin lỗi, có yêu cầu gì cô cứ nói, tôi sẽ bù đắp cho cô”.
Trương Tử trạch nói xong, Đường Nhất Manh cúi gầm đầu, nhìn hơi buồn.
“Tử Trạch, chúng ta quen biết nhau lâu như thế, sự việc hiểu lầm lần này đều đã được giải quyết, tại sao anh lại nghĩ em như thế chứ?Em chỉ muốn anh yêu em nhiều thêm chút nữa”.
Đường Nhất Manh vừa dứt lời, giọng cô như nghẹn lại.
Trương Tử Trạch trầm mặc hồi lâu, mãi vẫn không lên tiếng.
Đường Nhất Manh cúi đầu mắt ngấn lệ, trong lòng vô cùng hồi hộp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-doan-phu-nhan/1776462/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.