Đường Tú Linh không ngờ câu đầu tiên Tần gia nói lại là câu này.
Cô đã sẵn sàng hy sinh bản thân, nhưng nếu người đó là ông chủ Lưu thì Đường Tú Linh thà chết còn hơn.
Cuộc đời đau khổ của cô bắt đầu từ khi ông chủ Lưu muốn chiếm hữu cô.
“Tần gia, người phụ nữ này chính là mèo hoang trốn khỏi nhà tôi, tôi tìm cô ta mấy năm nay, không ngờ lại trốn ở đây...”
Đọc FULL bộ truyện.
Giọng Lưu Đình dần trở nên lạnh lùng, âm trầm.
Đường Tú Linh chỉ cảm thấy toàn thân đổ mồ hôi lạnh dày đặc.
Đáng buồn hơn là Tần gia không hề có hứng thú với cô.
Có lẽ người đàn ông này sẽ ném cô cho Lưu Đình!
Nỗi sợ hãi trong lòng cô dần lớn hơn, Đường Tú Linh không có thời gian để suy nghĩ nhiều, cô rót một ly rượu sau đó nở nụ cười rạng rỡ, quyến rũ với Tần gia.
“Tần gia, vừa nãy ông chủ Lưu nói dối đấy, tôi không phải người phụ nữ của anh ta...”
“Ồ?”
Tần gia nhướn mày cười, tỏ vẻ rất thích thú.
Đường Tú Linh cắn môi, cô ấp úng vài lần cuối cùng vẫn nói những lời trong lòng ra.
“Tôi ngưỡng mộ Tần gia đã lâu, Tần gia cảm thấy tôi có thể lọt vào mắt ngài không?”
Đường Tú Linh nói xong thì Tần Chính cười lớn.
Còn Lưu Đình, ánh mắt ông ta như một con rắn độc, Đường Tú Linh chỉ cảm giác sau lưng như có tia sáng.
“Lưu Đình, một con mèo hoang thôi mà, việc gì anh phải để tâm chứ?”
Một lúc lâu sau Tần Chính mới nói với Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-doan-phu-nhan/158519/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.