“Mộ Quân, khi nãy tôi nghe thấy có người gọi tên mình, còn gọi hai lần nữa, là ảo giác của tôi sao?”
Trương Tử Trạch đứng cạnh chiếc Land Rover của mình, khó hiểu hỏi.
Trình Duy ở bên cạnh bật cười.
“Đâu chỉ gọi tên cậu, cô ta còn tự xưng là bạn gái cậu nữa, giọng nói này có lẽ là cô gái chia bài kia, cũng không biết đã trêu vào ai rồi. Sao hả, có muốn đi làm anh hùng cứu mỹ nhân không?”
Trương Tử Trạch nghĩ đến người phụ nữ kia đã thấy người mình nóng lên, anh động lòng rồi.
Ngoài cái đêm sáu năm trước, anh chưa từng có cảm giác mãnh liệt như vậy thêm lần nào cả.
Cập nhật sớm nhất tại.
Trực giác nói với anh, cô gái này rất khác biệt.
Miệng của Đường Tú Linh đã bị băng dán che lại, cô cắn chặt môi mình.
Trong miệng tràn đầy mùi máu tươi, Đường Tú Linh không dám để mình té xỉu.
Mấy người đàn ông kéo cô, chuẩn bị ném cô vào trong xe.
Đường Tú Linh kêu ưm ưm ưm mấy tiếng, mong có người phát hiện mấy người đàn ông này bắt người ở bên đường.
Vào khoảnh khắc bị ném vào thùng xe, nước mắt của Đường Tú Linh rơi xuống.
Hóa ra, dù có ra tù rồi, ác mộng của cô vẫn chưa kết thúc!
“Buông cô ấy ra…”
Bên tai đột nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng của một người đàn ông.
Đường Tú Linh cố gắng ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người đàn ông cao to đứng bên ngoài xe, vẻ mạnh anh vô cùng hờ hững, thậm chỉ còn đang chỉnh ống tay áo của mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-doan-phu-nhan/158513/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.