Karin không đến nhà Baker, cô ấy đã đặt phòng tại khách sạn. Qua trò chuyện, Lương Tập biết Karin đã hoàn thành đợt thực tập và từ chối lời mời ở lại làm việc của một bệnh viện thuộc Paris. Sau khi trở về Luân Đôn, cô dự định làm việc tại Bệnh viện Maria. Không cần làm việc trực tiếp tại phòng khám, Karin đóng vai trò là chuyên gia phẫu thuật thần kinh, hỗ trợ bệnh viện xử lý các bệnh lý khó liên quan đến thần kinh.
Khi họ sắp đến khách sạn, Karin giới thiệu với Lương Tập thêm một chút về khoa phẫu thuật thần kinh. Khoa phụ trách từ phẫu thuật cột sống đến những bệnh lý về dây thần kinh.. Lương Tập chỉ hiểu được một chút, nhưng anh chắc chắn một điều, có vẻ Karin là một bác sĩ giỏi.
Đậu xe ở cửa khách sạn, Lương Tập xuống xe, mở cốp, lấy vali ra cho Karin. Karin cũng chú ý tới động tác lấy vali của Lương Tập, cô cố gắng nở một nụ cười lịch sự: "Cảm ơn."
Lương Tập mỉm cười xua tan sự bối rối: "Tạm biệt." Anh luôn cảm thấy mình đã gặp Karin trước đây, nhưng lại không có ấn tượng gì với giọng nói của cô.
Karin gật đầu, cả hai người đều thấy phiền phức và bối rối với phép xã giao lịch sự, không ai quay đầu đi trước. Hoàn cảnh này rất lúng túng. Ai quay đầu đi trước cũng cảm thấy không thích hợp. Giống như gọi điện thoại, một số nhân viên chuyên nghiệp sẽ có thói quen đợi khách hàng cúp máy trước. Trong hầu hết các trường hợp, bên nghe cuộc gọi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-do-suong-mu/2978028/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.