Lương Tập liếc nhìn Bobby, lùi xuống cầu thang, đi đến phòng khách ở tầng một, cúi người chạm vào sàn nhà. Sờ rồi đưa lên ngửi: Nước. Làm sao có nước?
Lương Tập nhìn nghiêng và thấy vết nước trên sàn, những vệt nước hướng vào căn phòng cuối cùng. Lương Tập kiểm tra lại hai cánh cửa, nhưng vẫn không thấy dấu hiệu bị mở.
Bobby chậm rãi đi xuống cầu thang, đưa tay chạm vào mặt nước trên sàn, trầm ngâm nói: "Rõ ràng cậu đã trở thành mục tiêu của nó. Nếu cậu thật sự cầu xin tôi, tôi có thể cứu mạng cậu."
"Giả ma, giả quỷ." Lương Tập men theo vệt nước tiến vào gian phòng cuối cùng, chỉ thấy mặt sau của tấm gương treo trên tường cạnh cửa sổ, có dòng chữ đỏ: Đừng soi gương lúc nửa đêm.
Lương Tập nhìn dòng chữ đỏ tươi trên tấm gương, từ từ đưa tay ra. Bobby khuyên can: "Đây là một lời nguyền, tôi khuyên cậu không nên chạm vào nó." Nói xong, anh ta rời khỏi cửa phòng, từng bước đi về phía cầu thang, khi anh ta đi lên cầu thang gỗ và định đi trở lại tầng hai, trong phòng truyền đến một kêu thảm thiết, tiếp theo là tiếng ngã xuống đất.
Bobby thở dài: "Đã bảo là không được đụng vào mà."
Bobby trở lại sảnh tầng hai và ngồi lặng lẽ. Mười phút trôi qua, có tiếng đóng cửa khe khẽ, Bobby vẫn ngồi yên lặng, lắng nghe tiếng bước chân đi lên lầu. Bỗng tiếng bước chân ngừng lại.
Cũng không biết sau bao lâu, Bobby nói: "Yali, tôi biết đó là anh."
Một người đàn ông mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-do-suong-mu/2978019/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.