Lương Tập nhẹ nhàng đẩy cánh cửa kính.
Bobby hỏi: "Có vấn đề à?"
Lương Tập trả lời: "Đúng vậy."
Bobby lập tức căng thẳng: "Có cần báo cảnh sát không?"
Không đúng, không gian yên tĩnh như vậy, nếu ai đó trong phòng có thể nghe thấy giọng nói của Bobby trên điện thoại. Người đó nên xuất hiện, hoặc bỏ chạy, bắn hay đánh anh chứ. Sao im lặng thế? Chẳng lẽ là quên khóa cửa sao?
Lương Tập: "Không, tôi không chắc lắm." Nhìn trên tường, tại sao lại không tìm thấy công tắc đèn?
"Không chắc à?" Bobby hỏi lại.
Lương Tập nói: "Nếu ai đó lẻn vào, chắc chắn sẽ làm điều bất lợi cho tôi. Người đó có rất nhiều cơ hội để thực hiện. Từ tình trạng hiện tại, dường như có người đột nhập, nhưng từ suy đoán, sự đột nhập là không logic. Trừ phi hắn định chờ tôi ngủ say mới thực hiện. Nãy giờ tôi nói chuyện với anh, đâu có để ý xung quanh.."
Bobby đợi một lúc cũng không nghe Lương Tập nói tiếp, bèn hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Lương Tập lấy ngón tay giữa của mình quệt trên mặt sàn, một hạt cát dính trên đó, rõ ràng anh đã cởi giày ra và để ở lối vào. Lương Tập bật loa ngoài nói: "Có vẻ như tôi đã hiểu lầm. Nói chuyện tiếp nào, nói về các cô bạn gái của anh." Để đề phòng có kẻ đang ẩn nấp đâu đó, Lương Tập bèn đi đến căn bếp mở, nó nằm bên cạnh phòng khách.
Bobby: "Các cô bạn gái của tôi, ồ.. tôi không nhớ được tên của họ? Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-do-suong-mu/2977995/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.