Hiếm khi Chương Hồi lại không phải tăng ca, hắn nhân tiện lái xe quay về trường đại học Q, hắn muốn nhận lại những tấm thiếp Kinh Linh gửi cho mình, bất kể chúng còn ở đó hay không thì hắn vẫn muốn trở về một chuyến.
Phòng thư từ của đại học Q vẫn hoạt động rất tốt, tuy rằng thời bấy giờ việc gửi email, tin nhắn hoặc là chat qq đã trở thành thông dụng đối với mọi người, nhưng vẫn có nhiều người lựa chọn gửi thư giấy hơn so với hiện tại.
Mười năm rồi nơi này vẫn không rời đi, nhìn qua có vẻ có chút thay đổi nhưng cũng không quá rõ ràng.
Bên trong có một hai bạn học đang nhận bưu kiện, hắn lên tiếng hỏi cô bé trông như đi làm thêm ở đây. “Chào bạn học, cho hỏi nơi để nhận thư từ bưu thiếp linh tinh ở đâu nhỉ?”
Cô bé vốn đang chơi điện thoại, nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua mặt Chương Hồi, cô hơi thẹn thùng mất tự nhiên xoắn xoắn tóc. “Ở trong hộp gỗ trên bàn bên kia kìa anh.”
Chương Hồi lễ phép mà cười. “Cảm ơn.”
Có rất nhiều thư được đặt trong hộp gỗ, Chương Hồi chạm rãi cẩn thận mà tìm, hy vọng ở đâu đó trong đống thư có thể nhìn thấy tên mình.
Tìm rất lâu rồi cũng không thấy, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn nhìn từng phong thư một.
Cô bé làm thêm kia bỗng nhiên hơi ngượng ngùng tới gần hỏi hắn. “Anh có cần giúp gì không ạ?”
Ở đây cũng không quá bận rộn, vẫn chỉ có lác đác vài người tới để lấy bưu kiện.
Chương Hồi lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-den-tu-mot-nguoi-dan-ong-xa-la/425436/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.