Khi Chương Hồi đang xử lý công việc, Trần Tứ Niệm không thèm gõ cửa mà đẩy cửa bước vào.
Chương Hồi đã quen với thói quen đó của anh, vốn dĩ hắn không muốn để ý nhưng cuối cùng lại bị trang phục hóa trang lòe loẹt hoa lá cành kia làm cho sốc văn hóa, hắn dùng ánh mắt không thể hiểu nổi mà nhìn.
Trần Tứ Niệm ngồi trên bàn làm việc của Chương Hồi, đôi chân dài vắt chéo lên nhau, anh vuốt đùi một cái, tỏ vẻ quyến rũ bắn ánh mắt về phía Chương Hồi. “Tôi có đẹp không?”
Chương Hồi dựa ra sau ghế, đôi tay khoanh trước ngực cạn lời nhìn anh. “Cậu muốn đóng vai gà rừng à?”
Trần Tứ Niệm trợn trắng mắt, không thể tin nổi mà nói. “Làm ơn đấy lão già, cậu không biết ngày kia là ngày gì hả?”
Chương Hồi nghĩ một chút nhưng hình như không nhớ ra ngày gì đặc biệt, hắn làm vẻ mặt khó hiểu. “Không biết.”
Trần Tứ Niệm thay đổi tư thế, cái đuôi hồng hạc đằng sau cộm lên khiến anh khó chịu, anh thở dài. “Đại ca, là Halloween đấy! Ngày quan trọng thế mà cũng quên được!”
Chương Hồi cười một cái rồi quay đầu nhìn về phía số liệu tính toán trên máy tính. Kiểm tra xong lần thứ ba, hắn không muốn bị phân tâm mà nói. “Ngày gì thì cũng chẳng liên quan đến tôi, cậu ra ngoài trước đi, tôi còn mấy việc nữa chưa xong.”
Trần Tứ Niệm mở to mắt xem thường rồi nhảy xuống ném tấm thiệp xuống bàn. “Nói cho cậu biết, liệu mà quý trọng khoảng thời gian thanh xuân cuối cùng đi! Cái đồ cuồng công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-den-tu-mot-nguoi-dan-ong-xa-la/273654/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.