Trong bữa tiệc, Diệp Hiên gọi điện cho Mạc Thần Trạch, đổ chuông một lúc mà không có người nghe. Anh ấy cau mày, không từ bỏ mà gọi thêm lần nữa.
Lần này Mạc Thần Trạch chẳng mấy chốc đã nghe máy, biết đối phương là Diệp Hiên, giọng anh không kiên nhẫn: “Có gì nói mau đi.”
Diệp Hiên ngơ ngác, hỏi thẳng: “Cậu đi đâu rồi? Không phải nói là muốn giúp tôi làm quen với phó thị trưởng Trương sao?”
“Lúc nãy uống chút rượu, ra ngoài hít thở không khí.” Mạc Thần Trạch cau mày vẫy vẫy cổ tay rồi nói: “Tôi không quên chuyện của cậu, chỉ là tối nay không phải thời cơ tốt, cậu chờ tôi sắp xếp cơ hội khác đi.”
“Được, tôi biết rồi. Mà nè, không phải chứ.” Diệp Hiên lập tức phản ứng, anh ấy rất nghi ngờ: “Với tửu lượng của cậu, còn cần ra ngoài hít thở không khí?”
Người đi tiệc xã giao hàng năm đều biết, ra ngoài hít thở không khí tương đương với việc né bị mời rượu.
Đột nhiên giọng điệu của Mạc Thần Trạch trở nên dịu dàng: “Trong nhà có người lo, uống say về nhà sẽ bị mắng.”
Diệp Hiên bị tô ‘cơm tró’ đột ngột ập tới này làm cho nghẹn đến trợn mắt: “…”
Xì, bị mắng mà còn nói nói với vẻ thích thú như thế, đúng là không biết xấu hổ.
Lúc này, bỗng dưng Mạc Thần Trạch thở phào, còn phát ra tiếng ‘phù’, thậm chí mơ hồ thấp giọng nói: “Ngoan, đừng nhúc nhích.”
“Khoan đã.” Đột nhiên trong lòng Diệp Hiên rung hồi chuông cảnh tỉnh, nghi ngờ nói: “Tại sao cậu lại nói ra giọng này?”
Mạc Thần Trạch: “…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cung-toan-tieu-khu-deu-la-co-so-ngam-cua-toi/1066143/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.