‘Lươn tổng’ tâm cơ thâm sâu được cho ở lại, chơi đùa một lúc, tất cả mọi người bất tri bất giác ngủ thiếp đi.
Mạc Thần Trạch rất tri kỷ, vì cố gắng làm cho Cố Tiểu Khả thoải mái hơn, anh mặc đồ ngủ áo dài tay quần dài, còn mang cả tất, cam đoan sẽ không trực tiếp đụng chạm đến làn da Cố Tiểu Khả.
Nhưng mà, sáng sớm ngày hôm sau, chuyện kỳ lạ lại xuất hiện.
Mạc Thần Trạch có giờ sinh học rất chính xác, tới giờ sẽ tự động tỉnh lại.
Anh trừng mắt nhìn, nghiêng đầu nhìn qua, cách hai chiếc chó xù lông mềm mại không xa, là Cố Tiểu Khả đang ngủ say.
Mạc Thần Trạch dụi mắt, ngẩng đầu lên, phát hiện bầy chó ngủ lăn lóc chổng vó lên trời ở khắp nơi, mà tất bên chân trái của anh lại rớt ra, không biết là ở nơi nào.
Xúc cảm ấm áp trong nháy mắt từ lòng bàn chân trực tiếp truyền lên não.
Mạc Thần Trạch vội vàng liếc mắt phát hiện —
Chân phải của Cố Tiểu Khả đang vững vàng dẫm trên mu bàn chân mình!
Gan bàn chân dán vào mu bàn chân, gắt gao chặt chẽ, da thịt trực tiếp chạm nhau!
Hai người bọn họ ngủ chung, nhưng Cố Tiểu Khả lại không phát bệnh!!!
Mạc Thần Trạch giật mình, lại chăm chú nhìn kỹ.
Đúng là không hề hoa mắt.
Ngoài cửa sổ cây cối um tùm, gió vờn tán lá.
Mạc Thần Trạch cảm thấy hương hoa phảng phất như có như không đột nhiên tràn vào khắp phòng, như là đang tới chúc phúc.
Điều này chứng tỏ bệnh của Cố Tiểu Khả là bệnh tâm lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cung-toan-tieu-khu-deu-la-co-so-ngam-cua-toi/1066130/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.