Chương trước
Chương sau
Sau khi tiễn bước người hâm mộ, các tiểu khả ái ngoan ngoãn ngồi vào vị trí, tiếp tục xuất phát.
Sau đó, bạn fan may mắn này còn cố tình khoe khoang các tấm hình 360 độ biển, đất liền, trên không trên weibo.
[Hổ Nha chị yêu em]: “Ngày hôm nay tôi vô cùng hạnh phúc, vận may tới làm tôi muốn run chân!”
“Đã đu idol nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp được, còn được tiếp xúc vô cùng thân mật với supper idol, ‘icon thẹn thùng’.”
“Không giống như yêu thích các anh trai idol, chỉ có thể đứng từ xa nhìn, Hổ Nha tôi hâm mộ, phê chuẩn cho tôi được ôm nó a a a a a! Hổ Nha vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, mãi yêu!!!”
Bên dưới là những tấm hình đi kèm, tất cả đều là ảnh chụp chung của cô ấy với các tiểu idol, còn có ảnh kí tên, thậm chí là ảnh chụp ôm nhau, nhận lại được tất cả các loại hâm mộ ghen tị.
Cố Tiểu Khả bắt lấy cơ hội dạy học cho các tiểu khả ái, cô chỉ vào cây cầu bên ngoài cửa sổ, giới thiệu, “Cái đó là cầu treo, chú ý phát âm của tôi, diào– qiáo –”
Bầy cún cố gắng nhìn vật học từ đơn, vểnh tai lên nghiêm túc lắng nghe.
Cố Tiểu Khả tuy rằng phát âm tiếng Trung, nhưng bởi vì cô có thể tâm ý tương thông với bầy cún, cho nên lời nói từ trong miệng cô đi ra, các tiểu khả ái hoàn toàn có thể hiểu được.
Chỉ cần nhớ kỹ phát âm của từ đơn này, nghe thêm vài lần, sau này người khác nói, bọn chúng cũng có thể nghe hiểu được.
Đây là chính là lí do vì sao các tiểu khả ái tới nhà trẻ đi học, chỉ cần ở bên cạnh Cố Tiểu Khả một khoảng thời gian, là có thể nghe hiểu được càng ngày càng nhiều các từ đơn con người nói, hơn nữa Cố Tiểu Khả còn cố ý dạy bọn chúng học từ mới, thành tích ngữ văn của bầy cún tăng lên nhanh chóng.
Sắp giữa trưa, xe bus nhỏ thuận lợi đến hồ Bích Thạch, bọn họ đặt một khách sạn dạng biệt thự tựa núi gần sông, sau khi cất hành lý vào phòng thì xuống lầu ăn cơm trưa.
Cơm trưa đã được chuẩn bị xong xuôi, chính là một bàn thức ăn thịnh soạn tươi ngon từ cá được bắt từ trong hồ Bích Thạch.
Đầu bếp đã được thông báo mình cần làm hơn mười phần thức ăn cho các thú cưng, dưới yêu cầu đặc biệt của Cố Tiểu Khả đã lọc thịt cá riêng ra, làm thành các loại thức ăn như chà bông, thịt viên, thịt vụn các loại, không thể thiếu được cá khô giòn giòn.
Chủ khách sạn còn vô cùng nhiệt tình chiêu đãi Mạc Thần Trạch và Cố Tiểu Khả, thậm chí tự mình phân phát thức ăn cho các thú cưng, khiến cho ông ta khiếp sợ chính là……
Các tiểu khả ái vậy mà có thể tự biết ngậm chén cơm có ghi tên mình, xếp thành dàng dài, chờ ông chủ múc cơm cho chúng.
Năm viên cá viên, một muỗng chà bông cá, một muỗng thịt vụt, năm con cá khô nhỏ, còn có thêm rau quả tươi ngon, thoạt nhìn vô cùng phong phú đa dạng.
Cơm được múc cho xong, các tiểu khả ái ngoan ngoãn ngồi trước chén cơm, tuy rằng đã thèm chảy nước miếng ròng ròng nhưng vẫn cố gắng kìm nén không động đậy.
Cho tới khi tất cả các bạn học cún đều đã nhận được thức ăn, Cố Tiểu Khả mới mỉm cười cho phép: “Có thể ăn được rồi.”
Ra lệnh một tiếng, các tiểu khả ái nháy mắt đồng loạt cúi đầu, bắt đầu nghiêm túc ăn cơm, vừa ăn vừa phe phẩy đuôi, có thể nhìn ra được tâm tình bọn chúng vô cùng sung sướng.
Ông chủ biệt thự đứng ở bên cạnh thấy vậy mắt chữ A miệng chữ O.
Một bữa cơm trưa phong phú qua đi, mọi người nghỉ ngơi trong chốc lát, sau đó Cố Tiểu Khả và Mạc Thần Trạch dẫn theo một bầy cún ra ngoài.
Khu vực này ít người lui tới, trong phạm vi 20 km chỉ có một ngôi biệt thự Nông gia lạc này, Cố Tiểu Khả thả dây dắt của bầy cún ra, chuẩn bị mang tất cả đi chơi đùa tự do.
“Không thể một mình hành động, ít nhất phải có một bạn đồng hành, đã biết chưa?”
Các tiểu khả ái đồng loạt gật đầu, “Đã biết –”
“Vậy chúng ta,” Cố Tiểu Khả khuôn mặt mỉm cười rạng rỡ, nắm tay về phía trước, vui vẻ hô to: “Xuất phát –”
Bầy cún hiếm khi được tự do không bị trói buộc giống như mũi tên bắn khỏi cung, tản ra chạy khắp nơi, hít thở không khí tự do, điên cuồng chạy về phía trước.
Biệt thự được xây bên cạnh hồ, cách hồ Bích Thạch chỉ nửa km, phía sau biệt thự là rừng rậm, những mảng cây bạch dương và thông liễu phát triển tươi tốt rậm rạp, ở phía dưới là những bụi cây nhỏ tạo thành một bức tường thiên nhiên màu xanh lục, dường như che lại toàn bộ tầm mắt.
Những tán cây bạch dương dài buông xuống hai bên đường không chút lay động, không khí tươi mát, vẻ đẹp tĩnh lặng từ thiên nhiên dường như đang vỗ về, xoa dịu những du khách từ phương xa.
Làn gió luồn qua những nhánh cây, tán lá dập dịu đung đưa theo gió.
Cố Tiểu Khả dựa theo tốc độ chạy của con người bình thường chạy với Mạc Thần Trạch mười phút, thấy xung quanh không có ai, đột nhiên cười với anh.
“Em muốn chạy đua với Hổ Nha.”
“Em…. muốn so tốc độ với chó chăn cừu Đức?” Mạc Thần Trạch vẻ mặt không biết nói sao nhìn Cố Tiểu Khả, tốt bụng nhắc nhở cô: “Vết xe đổ của Nhâm Tinh Vũ, em quên rồi sao?”
“Đó là anh ta tự rước lấy nhục,” Cố Tiểu Khả mỉm cười, trêu chọc nói: “Em khác anh ta.”
Mạc Thần Trạch đột nhiên nhớ tới sức lực Cố Tiểu Khả bày ra trong trận hỏa hoạn lần trước, lập tức tắt mic không nói.
Cố Tiểu Khả xoa đầu Hổ Nha, hỏi nó: “Có dám thi đấu cùng cô giáo không?”
Hổ Nha lắc lắc người, ngẩng đầu lên, nghiêm túc trả lời: “Tới đây! Hổ Nha không sợ đâu!”
“Được! Có chí khí!” Cố Tiểu Khả quay đầu lại nhìn Mạc Thần Trạch nói: “Anh hô hiệu lệnh cho bọn em nhé.”
“Tui cũng muốn tham gia! Tui cũng muốn tham gia!”
Tiểu Pudding và Điêu Điêu cũng chạy tới góp vui, theo tiếng kêu của hai đứa, những chú chó còn lại cũng tụ lại đây với nhau, muốn tham gia cuộc thi tốc độ.
“Phía trước con đường này có một bãi cỏ rất lớn, chúng ta lấy nơi đó làm điểm cuối cùng, ai chạy đến trước thì người đó thắng, được không?”
Đại hội thể thao lần trước Cố Tiểu Khả cũng ngứa ngáy muốn tham gia, nhưng phải che dấu thực lực, cho nên vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp để thi đấu với bầy cún một trận.
“Được –” Các tiểu khả ái sau khi đồng ý và lập tức tìm vị trí cho mình, bày ra tư thế chuẩn bị xuất phát chạy.
Mạc Thần Trạch thấy Cố Tiểu Khả hào hứng, khóe miệng cong lên, đứng ở ven đường, nhường đường cho mọi người thi đấu, giơ tay trái lên, phát lệnh: “Vào vị trí, chuẩn bị, chạy –”
Ra lệnh một tiếng, Cố Tiểu Khả lập tức xông lên, bầy cún đuổi theo sát phía sau cô.
Cố Tiểu Khả không giấu diếm thực lực, xuất ra bản lĩnh của mình nhanh chóng chạy, thân thể cô nhẹ nhàng, bước chạy sải lớn, hơn nữa tần suất rất cao, tốc độ càng ngày càng nhanh, không tới vài giây đã bỏ xa đám cún ở phía sau, hơn nữa khoảng cách càng ngày càng xa.
Mạc Thần Trạch mắt chữ A miệng chữ O, anh mới chỉ chớp mắt một cái, đã không thấy bóng dáng Cố Tiểu Khả đâu cả.
Vừa rồi khi hai người sánh vai chạy bộ, anh còn cố ý giảm tốc độ lại, sợ chạy quá nhanh Cố Tiểu Khả theo không kịp mình, không ngờ….
Người phải giảm tốc độ, lại là cô.
Trong tiểu đội du lịch, ‘Lươn tổng’ Mạc Thần Trạch, chỉ là con gà rù.
Mạc Thần Trạch: “……”
Pitt đen đứng trên cây xem kịch, thương hại nhìn Mạc Thần Trạch, không hiểu vì sao lại cảm thấy lo lắng cuộc sống gia đình trong tương lai của anh.
Hội trưởng đại nhân mèo đen thân thể mềm mại uyển chuyển nhảy về phía trước, nhảy lên vai Mạc Thần Trạch ngồi chồm hổm.
Mạc Thần Trạch nghiêng đầu xoa cằm mèo đen, tò mò hỏi: “Sao nhóc lại ở lại?”
Pitt đen nâng chân trước màu đen tuyền bóng mượt, chỉ chỉ Mạc Thần Trạch rồi lại chỉ chỉ chính mình, sau đó trả lời: “Meo meo!”
Mạc Thần Trạch nhíu mày, đoán: “Bởi vì cô giáo nói không được hành động một mình, cho nên cậu ở lại với tôi?”
Pitt đen gật đầu, vững vàng ngồi xổm trên vai Mạc Thần Trạch, ngáp một cái.
Một người một mèo cứ như vậy chậm rãi từ từ đi về phía trước, đi được một lát thì thấy Hổ Nha và Đao Đao bịch bịch chạy lại, hai chiếc tiểu khả ái vô cùng hưng phấn, lúc đi ngang qua Mạc Thần Trạch lại không hề muốn dừng lại.
Năm phút sau, Đao Đao và Hổ Nha cùng nhau gặm một cái chậu nhựa bịch bịch chạy lại, có vẻ như là mượn từ biệt thự.
“Mọi người muốn làm gì vậy?” Mạc Thần Trạch cảm thấy tò mò.
Hổ Nha nôn nóng muốn chạy về phía trước, kết quả chủ nhân đặt câu hỏi, nó không thể không dừng lại, đặt chậu nhựa trên mặt đất, bản thân thì nhảy phốc vào một cái ngồi xuống, sau đó Đao Đao ở phía sau chạy hai bước giúp nó đẩy đi, biểu diễn một cách sống động cách sử dụng của món đồ chơi hai đứa chúng nó mới tìm về được.
Sau khi biểu diễn xong, hai tiểu khả ái tiếp tục ngậm chậu nhựa hổn hà hổn hển chạy xa.
Chờ tới khi Mạc Thần Trạch mang theo Pitt đen đi tới bãi cỏ, Cố Tiểu Khả đã cùng với các tiểu khả ái chơi đùa tung nóc rồi.
Bãi cỏ không bằng phẳng, nó là một sườn dốc lớn, phía dưới sườn dốc còn có một bãi đất bằng phẳng, cũng không biết Cố Tiểu Khả tìm được một cái lốp xe lớn ở chỗ nào, nhét cái chậu nhựa ở bên trong, sau đó ngồi vào, bắt đầu trượt cỏ.
Từ trên cao men theo sườn dốc trượt xuống, sau đó lại kéo lốp xe lên trên, tiếp tục ngồi trượt xuống.
Các tiểu khả ái sắp xếp thành hàng, chủ yếu là do trước đó các chiếc cún giành lốp xe mà cãi lộn ầm ĩ, cho nên Cố Tiểu Khả không thể không bắt bọn chúng xếp thành hàng trượt cỏ, tất cả mọi người đều sẽ tới lượt, rất công bằng.
“A a a a a a — thích quá đi a a a a a –”
Cố Tiểu Khả ngồi lốp xe trượt cỏ xuống, hai tiểu khả ái cùng nhau, cố gắng giúp đẩy lốp xe lên trên.
Thấy Mạc Thần Trạch tới đây, dưới ánh mặt trời đôi mắt trong suốt dường như đang phát sáng, “Tiền bối, anh tới rồi?”
Mạc Thần Trạch đưa cho cô tờ khắn giấy lau mồ hôi.
Cố Tiểu Khả thuận thế ngồi ở bên cạnh nam thần nghỉ ngơi, nhìn ngắm các tiểu khả ái chơi đùa.
Chờ tất cả mọi người mệt thở không nổi, mới nằm cạnh nhau, ở trên bãi cỏ nghỉ xả hơi.
Tiểu Pudding không tham gia trượt cỏ, nó và Đoàn Đoàn, còn có cả Pitt đen cùng nhau chạy vào trong rừng hái quýt.
Cách đó không xa có vườn trái cây ông chủ biệt thự nhận thầu, cho phép du khách hái ăn, nhưng không được hái mang về, còn hái ăn thì bao nhiều đều được.
Tiểu Pudding lần đầu tiên biết trên đời lại có chuyện tuyệt vời như thế này, vô cùng hưng phấn, chạy chân sáo tới hái quýt.
Tên nhóc này rất ham ăn, một mình ăn chưa đủ, còn muốn hái thật nhiều bỏ vào túi mang về, muốn chia sẻ với các bạn.
Mọi người vừa vận động mạnh xong, đang khát nước chịu không nổi, Tiểu Pudding kéo một túi trái cây bự thiệt bự về tới.
Đúng là nắng hạn gặp mưa rào.
Cố Tiểu Khả vừa ăn quýt, vừa lười biếng híp mắt vừa phơi nắng.
Tiểu Pudding nhận được khen ngợi của cô giáo, hớn hở hăng hái chạy đi tiếp tục hái quýt.
Mạc Thần Trạch thấy Cố Tiểu Khả nằm bên cạnh mình, hơi híp mắt, khóe miệng khẽ nhếch, thần sai quỷ khiến cầm một múi quýt, nhẹ nhàng đặt lên cánh môi khẽ cười của cô.
Cố Tiểu Khả: “……”
Cô vừa mới hé miệng ra, đầu lưỡi chạm vào múi quýt, ăn xong vừa muốn nói chuyện, Mạc Thần – lẳng lơ – Trạch lại tận dụng cơ hội nhét thêm một múi nữa.
Cố Tiểu Khả: “……”
Bí Đao trốn ở bên cạnh rình rập hóng hớt sung sướng, cùng với Điêu Điêu ở bên cạnh liếc mắt nhìn nhau, hai chiếc tiểu khả ái ngầm hiểu ý nhau mà nhếch môi cười.
Điêu Điêu đi theo đàn anh Bí Đao hóng hớt đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, tuy rằng nó còn chưa kịp tốt nghiệp lớp mầm, nhưng lại có một đành anh nhiệt tình dạy bảo, tên nhóc này đã hiểu biết được không ít.
Cố Tiểu Khả muốn nói chuyện, nhưng phát hiện mình cứ mở miệng, một múi quýt lại đặt lên miệng mình, hai má đỏ ửng, ngực cũng dần dần đập rộn ràng.
Bí Đao dạy đàn em Điêu Điêu: “Hóng hớt kiêng kị nhất là tiếp cận đương sự quá gần, sẽ ảnh hưởng tới họ phát huy, từ đó mà ảnh hưởng tới chất lượng của drama.”
“Cho nên chúng ta phải cách xa một chút, dù sao thính lực của tui cũng tốt, cách xa tới mấy cũng có thể nghe rõ ràng, chỉ cần nắm trong tay kỹ thuật ẩn núp, thiên hạ không có drama nào là không hít được!”
Điêu Điêu bừng tỉnh đại ngộ, nghiêm túc gật đầu, dáng vẻ nghiêm túc “Nhớ rồi nhớ rồi ạ”.
Cố Tiểu Khả nghe thấy hai tiểu khả ái ở phía xa đang thì thầm to nhỏ, mặt càng đỏ hơn.
Mạc Thần Trạch lại đút cho Cố Tiểu Khả một múi quýt, khẽ cười: “Ăn quýt thôi, sao lại thẹn thùng?”
Cố Tiểu Khả không được tự nhiên khụ khụ hai tiếng, lắc đầu: “Nào, nào có thẹn thùng, tiền bối, anh đừng đút nữa.”
“Mới ăn một múi, anh thấy rất ngọt, đã muốn để lại cho em ăn.” Mạc Thần Trạch nở nụ cười, khàn giọng hỏi cô: “Có ngọt không?”
Cố Tiểu Khả khẽ buông mắt, gật gật đầu nói, “Ngọt.”
“Tuy rằng đã qua sinh nhật của em, nhưng anh muốn tặng bù cho em một món quà.”
Mạc Thần Trạch lấy một hộp quà nhỏ từ trong túi ra, đưa cho Cố Tiểu Khả, “Hy vọng em có thể nhận lấy.”
“Tiền bối, không cần……”
Không đợi Cố Tiểu Khả từ chối, Mạc Thần Trạch đã nhỏ giọng giải thích: “Bởi vì sắp tới sinh nhật của anh rồi, em cũng biết anh muốn quà sinh nhật nào mà, chỉ cần hôm nay anh tặng quà cho em, vậy vài ngày nữa, em cũng phải tặng quà cho anh đấy nhé.”
10 điểm logic.
“Anh thực sự rất muôn món quà ấy.” Mạc Thần Trạch hiếm khi cưỡng ép Cố Tiểu Khả một lần, nghiêm mặt nói: “Cho nên, món quà ngày hôm nay, muốn nhận thì nhận, không muốn nhận cũng phải nhận.”
“Hơn nữa món quà này anh mua rất hời, trước đó khi mua sắm ở siêu thị, hóa đơn trên 200 tệ là có thể rút thăm trúng thưởng, anh rất may mắn, rút ngay được giải nhất, lúc mua phần quà này, được giảm giá hẳn 90%, thực sự rấ hời!”
Cố Tiểu Khả: “……”
Nhìn thấy ánh mắt trong suốt lấp lánh của nam thần, còn thêm dáng vẻ “anh may mắn siêu cấp vô địch”, Cố Tiểu Khả muốn nói lại thôi.
Rút thưởng trong siêu thị, giải nhất, giảm sốc 90%.
Trình tự này thật là quen thuộc.
Nhưng quà nhẹ tình nghĩa nặng, trong lòng Cố Tiểu Khả vẫn cảm thấy vui vẻ.
“Vậy….” Cô ngượng ngùng nhận lấy món quà, thẹn thùng nói: “Em nhận.”
“Ừm.” Mạc Thần Trạch nhịn cười, “Mở ra xem có thích hay không.”
Cố Tiểu Khả lấy khăn giấy tỉ mỉ lau tay sạch sẽ, sau đó mới cẩn thận mở hộp quà tinh xảo ra.
Đó là một đôi khuyên tai hình hồ lô, dùng tơ vàng xuyên ngọc châu thành hình hồ lô, phần trên màu xanh lá, móc tai hình chữ S.
Đôi khuyên tai dưới ánh mặt trời rực rỡ loá mắt, vô cùng xinh đẹp.
Mạc Thần Trạch cười dịu dàng, “Đeo thử xem.”
Cố Tiểu Khả nhẹ nhàng cầm khuyên tai lên, trong lòng giấu không được vui sướng, lại nhìn nó, không nhịn được tán thưởng: “Thật xinh đẹp……”
Tuy rằng móc tai chắc chỉ là mạ vàng, viên ngọc trong suốt sáng lấp lánh cũng là hàng giả, nhưng tinh tế khéo léo, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp.
Cố Tiểu Khả thật cẩn thận đeo lên, nghiêng đầu nhìn nam thần, nhẹ nhàng lắc lắc, lắp ba lắp bắp hỏi anh: “Đẹp, đẹp không?”
Mạc Thần Trạch nhìn Cố Tiểu Khả, trái tim mềm mại, “Đẹp.”
Cố Tiểu Khả vô cùng trân trọng món quà này, hạt ngọc treo trên tai đong đưa, khi động đậy lay động qua lại, mang tới một loại cảm giác thướt tha mềm mại.
Từ khi đeo khuyên tai lên, cô đi đường cũng mang vẻ thục nữ.
Đây chính là quà mà nam thần tặng, là món quà sinh nhật tốt nhất cô nhận được, tuyệt vời nhất thế gian này.
Cố Tiểu Khả ban đầu nghĩ chỉ mang lên cho đỡ ghiền rồi sẽ cất cẩn thận, sau này làm vật gia truyền, dịp Tết hàng năm lấy ra đeo một lúc là cũng đủ hạnh phúc rồi.
Tính coi hàng hóa mua trong siêu thị làm vật gia truyền, cũng chỉ có mình cô nghĩ ra được chuyện này.
Nhưng mà Cố Tiểu Khả lại muốn quang minh chính đại khoe khoang quà nam thần tặng cho mình, suy nghĩ này ở trong đầu quá mãnh liệt, bởi vậy cô đeo lên rồi lại không muốn tháo xuống nữa.
Trong mắt giấu không được sự vui vẻ.
Các tiểu khả ái nghỉ ngơi đủ rồi, lại bắt đầu tiếp tục chơi đùa.
Cố Tiểu Khả phát trực tiếp, chia sẻ cho fan hâm mộ hình ảnh bầy cún lăn lộn quay cuồng khi chơi trượt cỏ, camera ngẫu nhiên lướt qua khuôn mặt cô, fan trong phòng livestream mắt đều mang theo kính lúp phóng đại gấp 8 lần, trong chớp mắt đã phát hiện ra khuyên tai mới của cô.
“Oa oa oa oa oa! Chị đại đổi khuyên tai nè!? Hình như vừa rồi không phải đeo đôi này, mà là đôi khuyên tai hình hoa mai!”
“Khuyên tai mới thật xinh đẹp!!! Chị mua ở đâu thế? Xin link nào, em cũng muốn mua một đôi giống như vậy.”
“Đẹp đẹp, nhưng mà tôi lại có một suy đoán lớn mật!”
“Lầu trên, đưa micro cho cậu, mời nói!”
“Chị đại vì sao ban ngày ban mặt lại tự nhiên đổi khuyên tai? Mọi người đã nghĩ tới nguyên nhân trong đó chưa?”
“Thứ nhất, tuy khuyên tai mới này rất xinh đẹp, nhưng thực ra không giống như khiếu thẩm mỹ bình thường của cô ấy, mọi người không để ý là chị đại chúng ta bình thường thích đeo loại khuyên tai dáng nụ sao?”
“Thứ hai, vì sao ban ngày lại đổi khuyên tai! Mọi người không cảm thấy thật kỳ lạ sao? Lẽ nào ra ngoài đi chơi còn mang theo vài đôi?”
“Nói tóm lại, tôi khẳng định, đôi khuyên tai này không phải chị đại tự mình mua, mà là được người khác tặng! Hơn nữa là được tặng trong hôm nay!”
“Như vậy vấn đề mấu chốt ở đây là, hôm nay chị đại ở với ai?”
“Ngoại trừ người anh rể 1.0 của chúng ta ra, còn có ai, ha ha, mọi người nói xem còn, có, ai!?”
“Ôi mẹ ơi, lầu trên lợi hại lợi hại, đúng là không hổ danh thám tử lừng danh Conan!”
“Quá mức trâu bò rồi, đại ca hãy nhận của tiểu đệ một lạy!”
“Chị à, thám tử lầu trên nói có đúng không, xin hãy giải đáp!”
Cố Tiểu Khả không ngờ rằng năng lực suy luận của fan lại siêu như vậy, đôi khuyên tai chỉ mới xuất hiện trên màn hình hai giây, các cô ấy lại có thể suy luận sự việc từ đầu đến cuối, tưởng chừng như ai ai cũng là Sherlock Holmes.
Cố Tiểu Khả chỉ có thể gật đầu thừa nhận, có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng trả lời: “Đúng vậy, khuyên tai…… đúng là vừa rồi được tiền bối tặng.”
“A a a a a, anh rể tổng tài cợt nhả cuối cùng cũng ra tay! Cuối cùng anh ấy cũng làm ra được chuyện đứng đắn rồi, a a a a a!”
“Nhưng vì sao tôi lại cảm thấy có gì đó sai sai, anh rể theo đuổi bạn gái, lại sử dụng thao táo tặng khuyên tai bình thường như thế này sao? Đây đâu phải là phong thái tổng tài……”
“Lầu trên nói rất đúng, đã được nghe những lời rất lẳng lơ của anh rể, đột nhiên lại quay xe tặng khuyên tai, tôi đúng là không thể tin được ha ha ha –”
“Mọi người có thể nhìn về hướng tốt có được không, đừng đoán mò, anh rể có thể làm ra chuyện bình thường chúng ta nên tung hoa chúc mừng, sao lại vô tình vô nghĩa mà nghi ngờ anh ấy chứ ha ha ha!”
“Vừa nhìn là biết đôi khuyên tai này vô cùng quý giá, là ngọc pha lê, giá cả xa xỉ, không hổ là tổng tài cao ngạo lạnh lùng, chỉ cần đưa quà tặng ra là có thể trấn áp được toàn trường!”
“Xem ra anh rể thực sự thích chị đại của chúng ta, trước đây chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt, bây giờ đã thấy vàng thật bạc trắng, cuối cùng cũng tôi cũng tin tưởng anh ấy thật lòng với chị đại, ít nhất cũng chịu chi tiền!”
Đúng lúc này Mạc Thần Trạch cũng ghé sát vào xem phát trực tiếp, nhìn thấy bình luận này, sợ Cố Tiểu Khả thấy mắc tiền mà không muốn nhận quà tặng quý trọng, nhẹ nhàng bâng quơ cười giải thích: “Đúng là đôi khuyên tai này giá cả không hề rẻ, nhưng tôi may mắn, mua hàng ở siêu thị hóa đơn trên 200 tệ, tham gia hoạt động rút thưởng, trúng được giải nhất, nên cuối cùng được giảm giá 90%.”
“Ha ha ha ha thần kỳ chưa, mua đủ 200 tệ ở siêu thị ha ha ha ha, lần nào tôi cũng trúng được giải nhất ha ha ha ha –”
“Sau đó mua rượu cưới mua trang sức đều có thể được giảm giá, còn có thể được giảm giá thấp nhất ha ha ha ha ha ha!”
“Tôi thề mỗi ngày đều cảm thấy đau lòng cho chị tôi, khuyên tai đúng là rất xinh đẹp, nhưng hành động của anh rể lại quá bốc mùi ha ha ha ha ha ha!”
“Thao tác của thẳng nam ha ha ha ha –”
“Ấy không đúng, anh rể anh là tổng tài cao ngạo lạnh lùng, đi siêu thị mua đồ trang sức, có thích hợp không?”
“Tôi đã muốn nói từ sớm, cái gì mà thao tác của thẳng nam, rõ ràng là chỉ số thông minh đáng lo mà!”
“Anh rể, anh thực sự tin tưởng siêu thị sẽ lấy đôi khuyên tai đó ra làm giải thưởng rút thăm sao?”
“Chỉ có heo mới tin, không tin thì không được, trước đó tôi còn ủng hộ anh ta theo đuổi chị đại, bây giờ đường đường là tổng tài, lại đi mua hàng giả theo đuổi bạn gái, cũng quá keo kiệt, không có thành ý rồi đi?”
“Thao tác này đúng là không hợp lý, nhưng mà quà nhẹ tình ý nặng, chỉ cần anh ấy thật lòng yêu thích chị của tôi, tôi sẽ chúc phúc cho bọn họ.”
“Cái gì mà thật lòng, tôi thấy chắc là đùa giỡn chơi bời mà thôi? Chị, chị phải cảnh giác cao độ, tuyệt đối đừng để mắc câu!”
Mắt thấy mọi người mắng Mạc Thần Trạch càng ngày càng dữ dội, lần đầu tiên Cố Tiểu Khả gặp phải chuyện này, cảm thấy sốt ruột, không biết nên xử lý như thế nào, đang muốn dứt khoát tắt trực tiếp, lại bị Mạc Thần Trạch ngăn lại.
Anh hoàn toàn không chịu ảnh hưởng, không chỉ không tức giận, còn nghiêng đầu cười với Cố Tiểu Khả.
“Fan của em là thật lòng quan tâm tới em, bênh vực em, đứng ở vị trí của em, có được nhiều người thích em như vậy, anh rất vui.”
Thái độ này của anh có tác dụng nhất định trong việc giảm bớt sự tức giận, bất bình của mọi người, hai giây sau, bình luân đột nhiên chuyển hướng.
“Ôi mẹ ơi ôi mẹ ơi, a a a a a a, anh rể em sai rồi, em xin được hai tay nâng sầu riêng lên để giải thích, em đã sai rồi, cầu xin người hãy tha thứ cho em vừa rồi đã chửi không phải đần chính là hỏng não a a a a a – em sẽ đõng cửa ăn năn hối cải–”
“A a a a a a a a, ôi trời ơi, ngọt ngào quá đi mất!!! Cục đường này tôi cam lòng ăn! Anh rể, em ủng hộ anh! Sau này em chính là fan trung thành của couple anh với chị đại nhà em!!!”
“Vừa rồi tôi còn ghét bỏ anh rể keo kiệt bủn xỉn, rất xin lỗi, tôi trịnh trọng giải thích, vì sự vô tri ngu đốt và sự đoán mò của tôi về anh rể giải thích, em không nên bôi nhọ anh, sau này dưới tình huống chưa đủ chứng cớ, chắc chắn em sẽ không càn rỡ mở miệng……”
“Ha ha ha ha buồn cười chết mất thôi, rút thăm trúng thưởng trong siêu thị ha ha ha ha tổng tài cợt nhả à, anh lừa ai chứ?”
“hhhhhhh giảm giá 90% ha ha ha ha ha ha –”
Cố Tiểu Khả đang chuẩn bị tắt phát trực tiếp vẻ mặt ngơ ngấc, “Chuyện gì vậy?”
“Trời đất, vậy mà tôi lại tin lời anh tổng tài cợt nhà này, cha nội này đúng là xấu xa thật sự ha ha ha ha!”
“Tôi chỉ muốn hỏi anh rể, anh mua khuyên tai được giảm giá 90% ở siêu thị nào vậy? Ha ha ha ha, cầu xin công khai địa chỉ, tôi lập tức đi!”
“Không không không, lầu trên, cho dù đã giảm giá 90%, chúng ta cũng mua không nổi! Nước mắt của những kẻ bần cùng chảy xuống……”
“Tôi đoán, sở dĩ vừa rồi anh rể nói dối, chắc là sợ quà tặng quá đắt, bà chị của tôi chắc chắn sẽ không chịu nhận, kết quả không ngờ lại bị fan vạch trần.”
“Đúng là cao thủ đều ẩn giấu ở dân gian, fan ai ai cũng là thám tử!”
“Chị em ơi nói rõ ràng ra dùm cái đi mà, mọi người đang nói cái gì vậy? Có kẹo ngọt chúng ta cùng nhau ăn đi mà!”
“Chờ sau này tôi có tiền, nhất định phải mua mấy đôi khuyên tai sẽ nói rõ ràng cho các chị em biết!”
Cố Tiểu Khả hoàn toàn không hiểu mọi người đang nói gì, nghiêng đầu nhìn Mạc Thần Trạch, chỉ thấy anh giơ hai tay, giả vờ vô tội.
Rốt cục cũng có fan nhìn ngứa mắt hành vi của anh, dẫn link chỉ đường cho Cố Tiểu Khả đi xem weibo mới nhất của của một fan có tích xanh.
Cố Tiểu Khả dùng di động của mình mở weibo, nhìn thấy rất nhiều tin tức có tag mình, click vào nhìn xem.
Đầu óc muốn nổ tung.
Vị fan có triệu follow này căn cứ vào hình ảnh trên livestream, tìm được xuất xứ của viên ngọc hồ lô.
Đôi khuyên tai này, đã từng thuộc về một vị hoàng hậu họ Trương thời nhà Minh.
Trong buổi đấu giá đồ cổ trước đó không lâu,, bị Mạc Thần Trạch đấu giá được với mức giá 1 triệu 680 nghìn tệ.
Fan vô cùng kích động giải thích, tri kỷ phổ cập kiến thức cho các chị em.
Vì sao Lươn tổng lại tặng đôi khuyên tai này?
Vì sao anh lại nhất quyết mua bằng được đôi khuyên tai ngọc hồ lô này?
Một là bởi vì đôi khuyên tai này đã từng thuộc về hoàng hậu Trương, là hoàng hậu của Minh Hiếu Tông Chu Hựu Đường. Ông ngồi trên ngai vàng mười tám năm, lục cung không có phi tử, chỉ sủng ái một mình hoàng hậu, phá vỡ những quy định hoàng đế phải có ba nghìn cung tần mỹ nữ.
Hai là, “Quan phục” trong “Đại Minh hội điển” có ghi chép: “Nghi thức Hoàng đế lập Hoàng hậu” khuyên tai chuẩn bị trong lễ vật gồm có: “Một đôi bốn viên ngọc hình hồ lô, một đôi tám viên ngọc, một đôi khuyên tai ngọc kết thành vòng.”
Có thể thấy được đôi khuyên tai bốn viên ngọc hồ lô quy cách cao, là một trong những vật phẩm sính lễ của hoàng đế, là trang sức quý trọng nhất trong cuộc đời của một cô gái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.