Khả năng của Cowherd nằm ngoài mong đợi cua mọi người.
Theo như dự tính thì phải cần ít nhất nửa tháng để có thể thu hoạch vậy mà trong một đêm thì tất cả đã chín, mọi người đều ra đồng để thu hoạch đống lương thực này.
Cô Amanda có rất nhiều công thức nấu ăn như bánh pizza, mì sợi, bánh quy việt quất, bánh ngô, mứt dâu tây, v. V.
Giáo sư Peter chắc chắn là người hạnh phúc nhất. Với sự hổ trợ của Cowherd thì tốc độ phát triển càng nhanh. Ông bắt đầu tiến hành lai giống hai loại thực phẩm là lúa mì và ngô.
Trong điều kiện bùng phát của tận thế, hai loại thực phẩm này gần như đã biến dị thành những loài mới hoàn toàn khác nhau sau mười lăm thế hệ phát triển, và chúng có khả năng lai tạo đáng kinh ngạc, và nó tên là linh mạch.
Cảm hứng cho cái tên đến từ Trác Phàm, bởi vì hắn nói rằng loại thức ăn này ăn rất ngon và có cảm giác như có một luồn linh khí truyền vào trong cơ thể.
Linh mạch có hương vị thơm ngon, nhiều năng lượng và lâu đói, cùng với chu kỳ sinh trưởng nhanh và khả năng sinh trưởng mạnh, nó đơn giản là một loại thực phẩm chủ lực hoàn hảo cho căn cứ.
Lúc này, giáo sư Peter cuối cùng cũng cảm dược mọi người tân bốc và ngưỡng mộ.
Bây giờ Cowherd đã trở thành báu vật của Peter, ngày nào cũng tỉ mĩ quan sát từng hành động của nó, nhận thấy tiểu côn trùng vàng sẫm này thích ăn lá non và mềm nên hắn đã cố đi ra sau núi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cung-than-thoai-tai-mat-the/1136887/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.