Ngày mùng 6 tháng 11 năm 2003
Nhân loại thật sự rất thích tự cho mình là đúng.
Tôi lại nhận được thư của thằng ngố kia, đã nói không cần gửi phong bì và tem cho tôi mà nó vẫn gửi theo thư đến.
Tôi không thiếu mấy thứ này.
Nhưng Tề Nhạc Tư cũng rất nghe lời, bảo gửi thêm vài tấm ảnh sticker, nó thật sự dán hai tấm vào thư.
Nếu như nó biết tôi sẽ làm gì với hình của nó, chắc cả đời này cũng không dám tùy tiện gửi ảnh đi cho người khác.
Ngu ngốc chính là ngu ngốc, một chút ý thức tự bảo vệ bản thân cũng không có.
Hôm nay tuyết rơi, hệ thống sưởi ấm trong nhà không biết vì sao lại không nóng, ngày mai hẳn là lạnh vô cùng.
Trên lầu người phụ nữ kia lại đánh con, thật là phiền, nghe tiếng đứa bé kia khóc luôn khiến tôi nhớ lại quá khứ.
Quá con mẹ nó phiền.
Vừa nãy mới viết xong bản thảo tháng này, chỉnh sửa ba lần, đang hoàn thành rất tốt, hơn nữa so với thời hạn quy định sớm hơn.
Thằng nhóc Tề Nhạc Tư kia quá buồn cười, hỏi tôi có muốn tham gia thi hay không.
Nó nghĩ sao? Tôi chờ chính là ngày hôm nay.
Mẹ, hộp thuốc lá hết rồi.
Xế chiều nay hút thuốc ở WC suýt nữa bị chủ nhiệm phòng giáo dục nhìn thấy, may mà tôi lanh lợi trốn vào trong phòng vệ sinh, không phải lại được phí không ít miệng lưỡi.
Nói đến cái này, tôi lại hơi tò mò Tề Nhạc Tư rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1974030/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.