*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Năm 2003 ngày 28 tháng 11
Thằng nhóc kia gửi tặng tôi một bức tranh.
Nó rốt cuộc là nghĩ như thế nào? Tôi cần vật này làm gì?
Tôi ghét ghét tất cả những thứ không có ý nghĩa, nó đưa tôi cái này còn không bằng gửi thẳng hai tờ tiền mặt đến.
Còn có, sinh nhật? Nó thực sự là quá ngu si, ai sẽ đem ngày sinh nhật thật sự của mình viết trong bài văn phát cho tất cả mọi người bên ngoài đọc? Tại sao trên thế giới này lại có người ngây thơ đến thế?
Ngây thơ đến ngu xuẩn.
Huống hồ tôi cũng không muốn tổ chức sinh nhật, tôi đến lí do tại sao mình bị sinh ra cũng không biết, sinh nhật chỉ là đang nhắc nhở tôi ngày qua ngày đang đau khổ.
Cái người kia đã tìm tới cửa, tôi thực sự hoài nghi là mẹ đưa địa chỉ của tôi nói cho hắn biết.
Thật ra hai người họ không nên ly hôn, hai người nên cấu kết với nhau làm việc xấu, dằn vặt lẫn nhau, có lẽ có một ngày tôi có thể may mắn tận mắt thấy bọn họ giết chết đối phương, lúc đó tôi nhất định vỗ tay khen hay.
Tôi phải dọn nhà, bằng không quãng thời gian phía trước tôi thật sự sợ bản thân không khống chế nổi mà giết lão ta.
Đã nhiều năm như vậy, ngay cả trong những giấc mộng tôi mơ đều là vẻ mặt dữ tợn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1974028/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.