Tề Nhạc Tư:
Nhìn thấy em tâm tình kích động viết xuống sự quan tâm quan tâm với anh, thật cảm thấy có lỗi.
Thời gian trước không liên lạc với em là bởi vì anh đại diện cho trường đi ra ngoài trao đổi một quãng thời gian, không ở trường học, đương nhiên là không nhận được thư em gửi.
Hơn nữa gửi thư qua bưu điện bên kia tương đối không tiện, anh rất sợ sẽ gây thêm thêm phiền phức cho thầy giáo và bạn học bên đó, cho nên không viết thư cho em.
Khiến em lo lắng, xin lỗi.
Nhưng em như vậy thật đáng yêu, đọc đến cuối thư anh muốn kéo em qua đây xoa xoa tóc em.
Em nhất định là kiểu người khắp toàn thân đều rất mềm mại người, tâm cũng mềm mại, sợi tóc cũng vậy.
Rất đáng yêu.
Em nói đến vấn đề đồng tính luyến ái vấn đề, nhất định em không biết gì hết, hỏi ra vấn đề như vậy em ngốc nghếch đến quá mức đáng yêu.
Hôm nay có phải anh nói "Đáng yêu" quá nhiều rồi không?
Ngượng ngùng quá, nhưng mà thật sự không biết cần phải dùng từ gì khác mới có thể hình dung cảm giác em đem đến cho anh.
Khi đối mặt với em, vốn từ của anh thường trở nên nghèo nàn.
Trước đây anh đối với từ "Đáng yêu" có loại hiểu lầm, luôn cảm thấy khen một người đáng yêu là vì lúc đó trên người người đó không có biểu hiện cụ thể nào khác có thể lấy ra tán thưởng không thể làm gì khác hơn là dùng loại mơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1973998/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.