Khang Đằng:
Gần đây anh có khỏe không?
Khoảng thời gian này vẫn luôn chưa nhận đươc thư của anh, có phải là em lại chọc giận anh làm anh chán ghét?
Có phải là lần trước em nói cái gì kỳ quái cho nên anh không vui?
Vậy đầu tiên em muốn nói lời xin lỗi với anh, thật sự thật sự rất rất xin lỗi.
Sau này em không bao giờ nói lung tung nữa.
Đã gần một tháng, một chút tin tức của anh cũng không có, em rất lo lắng cho anh.
Anh ở bên kia có phải là cũng đã bắt đầu được nghỉ hè rồi không?
Từ hôm nay em bắt đầu được nghỉ.
Năm sau là lên lớp 9, rất nhanh sẽ đến kỳ thi trung học, cho nên kì nghỉ này rất ngắn, mặc dù nói từ hôm nay bắt đầu chính thức nghỉ hè, nhưng các lớp học bổ túc nối tiếp nhau đến, em mỗi sáng sau khi ra cửa phải tới tận đêm khuya mới trở về nhà.
Mệt mỏi quá đi, không muốn đến học lớp bổ túc chút nào, giảm gánh nặng vốn là chuyện người lớn nói chơi mà, nào có giảm gánh nặng đâu, rõ ràng chính là ngày càng mệt mỏi.
Anh thì sao? Gần đây anh có mệt không?
Em rất rất muốn biết thời gian này anh sống như thế nào.
Khoảng thời gian này em vẫn luôn nghĩ có phải là em đang quấy rầy cuộc sống của anh, rõ ràng cuộc sống của anh nhàn nhã tự tại, nhưng mà lại bị thư của em trói buộc, mỗi tháng đều phải cho hồi âm cho em một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1973993/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.