Ngày 25 tháng 3 năm 2005
Mùa đông phải cất bước đi.
Mấy ngày trước mẹ tôi gọi điện thoại đến nói bà ta chuẩn bị nhập cư.
Tôi biết, bà ta chỉ muốn thông báo cho tôi một tiếng thôi, cũng không có ý muốn đưa tôi cùng đi, coi như là, ta không thể cùng đi với bà.
Tôi sống một mình, so với quá khứ năm đó hài lòng hơn không biết bao nhiêu lần.
Bà ta nói lời xin lỗi với tôi, nhưng chưa nói lí do tại sao xin lỗi, cho nên, lời xin lỗi này không có ý nghĩa.
Tôi không chấp nhận.
Tối hôm qua tôi mua mấy lon bia, nhét chúng vào cặp sách mang về nhà, kết quả còn chưa kịp uống, thì lúc vào cửa bị người thuê chung đang nướng bánh ở phòng bếp gọi lại.
Hắn nói bạn trai hắn muốn tổ chức sinh nhật, thừa dịp đối phương đi công tác ở nhà luyện tay nghề một chút, đến ngày đó sẽ tự làm một cái bánh ngọt cho đối phương.
Tôi không muốn nói gì cả, trên thực tế, tôi ước ao được như bọn họ.
Ước ao, nhưng không đòi hỏi bản thân cũng phải có.
Sau đó hắn không tìm chuyện tán gẫu với tôi, mà để tôi nếm thử bánh ngọt hắn làm.
Hắn thật sự là một người nói nhiều, ngược lại, bạn trai hắn lại trầm tính, phần lớn hình thức ở chung giữa bọn họ chính là hắn không ngừng mà nói, bạn trai hắn nhìn hắn cười.
Trong nhà vẫn luôn như vậy, bởi vì có hắn, tính ra cũng ồn ào.
Tôi không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1973976/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.