Khang Đằng:
Hôm nay nhìn vẻ mặt của anh, em không nhịn nổi mà bật cười.
Anh không ngờ rằng em sẽ đứng ở ngoài thư viện chờ anh phải không?
Lần trước nhìn thấy anh sau đó quên hỏi thăm tin tức của anh, kết quả chính là khi em nhớ tới anh phát hiện muốn gặp lại anh chỉ có thể đi đến trường học của anh tìm người như mò kim đáy biển.
Nhưng có kinh nghiệm từ lần trước, em đoán cuối tuần có thể anh sẽ đến thư viện đọc sách, cho nên đứng chờ ở cửa, nghĩ có lẽ anh sẽ đến.
Thư viện trường anh phải quẹt thẻ, em không vào được, khi đó em nghĩ, nếu như em cũng là học sinh ở đây thì tốt rồi.
Đúng rồi, em quên nói với ngươi, trước đây em muốn thi vào đại học thành phố anh sống, bây giờ thì không vậy nữa, em cũng phải thi trường đại học này, em muốn trở thành sinh viên cùng trường anh.
Anh không muốn cũng không có biện pháp ngăn cản, đợi đến sang năm lúc đó em chính là đàn em của anh.
Khang Đằng, anh lúc đó nhìn thấy em mang theo một cái túi và cầm một nhánh bách hợp có cảm giác gì? Rất ngu ngốc sao?
Khi em đến tìm anh đã suy nghĩ, lần này cần phải mang chút lễ vật.
Trong túi chứa những bức thư từ khi anh thi đại học không gửi được, còn có tranh trong hai năm qua em vẽ cho anh.
Đúng rồi, sau khi em lên lớp 11 thì không học vẽ cũng không học đánh đàn nữa, vì thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1973940/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.