Ngày 25 tháng 12 năm 2006
Không kịp đưa thư, cuối cùng lại mở ra cuốn nhật ký phủ đầy bụi đã lâu, sau lưng mẹ tôi lén lút viết nhật ký.
Tôi quyết định quyển nhật ký này từ nay sẽ gọi là 《Ghi chép những việc đại sự của tôi và Khang Đằng 》, tiện tay lật qua lật lại, chỉ có mấy trang nhật ký đều là chuyện có liên quan đến anh ấy.
Bình thường tôi cực kỳ lười biếng, hận không thể làm xong bài tập liền ngủ, nào có thời gian rãnh rỗi viết nhật ký, lúc trước thầy giáo nói viết nhiều nhật ký có thể nâng cao trình độ sáng tác, thế nhưng, nói tới nói lui, người ngày một lười hơn, không thể cứu chữa.
Nhưng việc quan trọng vẫn muốn ghi lại một chút, thuận tiện sau này nhớ ngày kỷ niệm.
Buổi trưa tôi không ngờ Khang Đằng sẽ đến, tan học về nhà tôi còn đang tiếc nuối không thể cùng anh bên nhau trải qua giáng sinh, kết quả là nhìn thấy anh đứng trước hòm thư nhà tôi, đang nghịch một nhánh hoa bách hợp.
Anh không chỉ đưa mỗi hoa bách hợp đến, còn đưa theo một phong thư.
Nhìn dáng vẻ của anh hình như là đưa xong đồ chuẩn bị đi ngay, trùng hợp hôm nay tôi tan học muộn hơn, so với lúc thường về đến nhà cũng muộn hơn một chút, nếu không đã bỏ lỡ anh.
Người này thật đúng là điển hình trong ngoài không đồng nhất, nói một đằng làm một nẻo, chỉ là tôi lười vạch trần anh.
Khi tôi gọi tên anh anh còn cùng tôi bày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cua-te-nhac-tu/1973926/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.