Có lẽ, tin tức tối nay thu được từ Thu Phỉ đã có ảnh hưởng rất lớn tới Khâu Trừng khiến cô mơ về giữa mùa hè năm 2010 kia.
Với tư cách là một người ngoài cuộc trong suốt, cô đã tận mắt chứng kiến cuộc xung đột giữa cô và Thu Trình năm đó.
Trong cái nóng như thiêu như đốt của buổi trưa hè, cô đứng bên đường sau khi vừa cãi nhau với anh, vì anh sống chết cũng không chịu học lái xe, bất mãn bĩu môi.
Thu Trình đi mua nước đá, mở nắp chai và đưa cho cô, nhưng cô ấy lại không chịu uống.
Anh đưa tay kéo ngón tay của cô, nhưng cũng bị cô hất tay ra.
“Quả cam nhỏ, đừng tức giận nữa.” Anh hạ thấp tư thế, nghiêm túc dỗ dành cô.
Cô thờ ơ đối với sự dỗ dành của anh, quay đầu mà đi về phía trước, Thu Trình yên lặng đi theo sau cô.
Sau khi đi được một đoạn, cô đột nhiên dừng lại, xoay người hỏi anh: “Tại sao anh không học lái xe?”
Anh thảnh nhiên nói: “Không thích, không có hứng thú, chỉ lãng phí thời gian.”
Cô trợn to mắt, càng thêm tức giận, “Anh có thể nói lí do nào khác cho có lệ hơn không?”
Thu Trình không giải thích gì thêm, chỉ ôn tồn nói: “Quả cam nhỏ, cái gì anh cũng đều có thể đáp ứng em, nhưng chuyện này thì không được.”
Cô cao giọng và cố ý nói: “Em muốn anh phải đáp ứng em chuyện này.”
“Thật xin lỗi, anh không làm được.”
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-cam/2501496/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.