Loan giá dần dần đến gần.
Nam nhân trước Triều Dương cung chậm rãi đi tới, đứng dưới loan giá, ngước mắt đưa tay lên.
Vân Thanh Từ đè xuống tâm tình trong lòng, thong dong đặt tay lên lòng bàn tay hắn, đứng dậy xuống kiệu, tò mò nói: "Bệ hạ sao lại đến chỗ ta?"
"Hôm nay bế triều, ngày mốt là ba mươi, mấy ngày nay ta muốn ở bên ngươi nhiều hơn."
"Bệ hạ một năm nay quả thực đã rất vất vả rồi." Vân Thanh Từ nói: 'Có muốn truyền người nghe đàn hát không?"
Bàn tay nắm tay y hơi siết lại, Lý Doanh nhỏ giọng hỏi: "Ngươi vẫn còn muốn gặp hắn sao?"
"Ai?" Vân Thanh Từ rất nhanh ngộ ra, "Ngươi nói Nguyễn Liên sao?"
Lý Doanh không trả lời.
Vân Thanh Từ trong mắt lộ ra vẻ thú vị, nói: "Đối đãi với mỹ nhân vui tai vui mắt, tâm tư của ta tất nhiên là giống bệ hạ."
Lý Doanh lẳng lặng dắt y vào trong, thuận miệng dặn dò: "Tới Nhạc phường truyền người đến Triều Dương cung."
"Vậy hôm nay bệ hạ muốn ở đây nghe đàn hát sao?"
"Ngươi nói có lý, gần đến cuối năm, hẳn là nên thả lỏng một chút."
Vân Thanh Từ gật gật đầu, tiến vào trong cung, Lý Doanh tự mình giúp y cởi áo choàng, đưa cho Ngân Hỉ bên cạnh.
Vân Thanh Từ đột nhiên thèm ăn, nói: "Muốn ăn bánh thịt nướng quá."
Ánh mắt Lý Doanh hơi động, Vân Thanh Từ bước đến trước bàn hai bước, lấy một hạt đậu phộng bỏ vào miệng, nghiêng đầu nhìn Lý Doanh, người sau chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-buong-binh-da-nghi-thong-suot/2559449/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.