===============================================================
Mình sẽ thay đổi linh hoạt cách xưng hô với thái hậu để thể hiện rõ cảm xúc trong câu cũng như lời thoại do ai đang nói (nghĩ).
===============================================================
Lý Doanh cẩn thận quan sát những tấm thẻ này như đang dò xét từng chút lợi ích.
Bên trong điện Giang Sơn rất yên tĩnh.
Liễu Tự Như trong chốc lát ngắn ngủi đã nghĩ đến rất nhiều điều.
Thiên tử không từ chối trả lời câu hỏi của ông, cũng không dùng ánh mắt đe dọa ông không nên hỏi thì đừng hỏi, vậy nghĩa là hắn rất tín nhiệm ông.
Điều này khiến trái tim ông cảm thấy yên ổn lại.
Liễu Tự Như không nhịn được, lại hỏi: "Ngài, làm như thế nào mà học được tay nghề này?"
"Y luôn muốn ăn món đó." Lại một tấm thẻ khác bị ném vào chậu than, Lý Doanh chậm rãi nói: "Vốn muốn sau này mọi chuyện đã định thì làm cho y ăn."
"Quân hậu tám năm sau..." Liễu Tự Như nói tiếp, cảm thấy da đầu tê dại từng hồi, không thể tưởng tượng nổi: "Chẳng lẽ..."
"Trẫm hại chết y." Yết hầu Lý Doanh khẽ động, nói: "Trẫm, hại chết y."
Liễu Tự Như bỗng nhiên hiểu ra, vì sao ngày đó Lý Doanh tỉnh lại thì điên cuồng như vậy, vì sao quân hậu bắt đầu trở nên lạnh nhạt, thờ ơ.
Ông trời tàn nhẫn đến mức nào, đã cho bệ hạ một cơ hội làm lại từ đầu, lại cũng cho quân hậu một cơ hội.
Nếu chỉ có một người đến từ tám năm sau...
Liễu Tự Như nhẹ nhàng thở dài một hơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-buong-binh-da-nghi-thong-suot/2559445/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.