"Bốp" ——
Đũa trong tay Lý Doanh bị gãy làm đôi.
Vân Thanh Từ mặt không đổi sắc, nói: "Bất hiếu có ba điều, mà không có con nối dõi là tội lớn nhất, thần cũng chỉ vì muốn tốt cho bệ hạ."
"Vân Thanh Từ." Hơi thở Lý Doanh nặng trĩu, khàn giọng nói: "Ngươi nhất định phải làm đến mức này sao?"
"Ta là quân hậu của bệ hạ." Vân Thanh Từ như lẽ dĩ nhiên nói: "Vốn nên vì bệ hạ phân ưu. Trước kia là ta không hiểu lý lẽ, hiện giờ ta muốn làm một quân hậu tốt, hy vọng bệ hạ có thể hợp tác."
"Ta đúng là đã từng hy vọng ngươi có thể hơi lý trí một chút." Lý Doanh nói: "Nhưng ta chưa từng nói, hy vọng ngươi sẽ giống như các đời hoàng hậu chăm chồng dạy con..."
"Thần không phải vì bệ hạ, thần vì thần." Vân Thanh Từ nhìn thẳng hắn, nói: "Bệ hạ chọn nữ nhân Vân gia sinh long chủng, việc này đối với ta, đối với Vân gia mà nói, đều là chuyện vô cùng tốt, bệ hạ, không phải là ngài muốn bồi thường cho ta sao?"
Lý Doanh mím môi, bất ngờ đứng dậy, phất tay áo rời đi.
"Bệ hạ."
Giọng nói của Vân Thanh Từ khiến hắn dừng ở cửa: "Bệ hạ hãy suy nghĩ cho thật kỹ, mấy ngày này thần sẽ chuẩn bị trước."
Lý Doanh đưa lưng về phía y, sống lưng im lặng cong xuống, phút chốc lại ưỡn thẳng, sải bước nhanh chóng rời đi.
Vân Thanh Từ thong thả ung dung ăn xong bữa sáng, sai người báo tin cho tướng phủ. Cùng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-buong-binh-da-nghi-thong-suot/2559435/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.