Sau cùng cả căn phòng dần vơi đi các ánh mắt tò mò của đám người tạp nham, Mã Lê Thanh cẩn thận đặt thau nước ấm cùng khăn mùi xoa ẩm lau qua các vùng da bết đẫm mồ hôi của Tuệ San. Ánh mắt cô bơ phờ nhìn hắn như đang uất nghẹn lắm, vì hắn giam giữ cô ở đây nên vết thương có tác động gì cũng không ai chữa chạy. Bên cạnh đó cũng là con mắt ấy như đang thống khổ gào thét, hỏi rằng bản thân Lê Thanh yêu cô tới đâu hay chỉ đang ích kỉ yêu chính mình, bởi vậy mà hắn sống chết không để cô đi cấp cứu
Cả hai cứ im lặng như vậy, có tiếng thở dốc từng đợt của Tuệ San rồi đến tiếng vắt nước từ tay Lê Thanh, hắn sau cùng mới lật đật hỏi:
- Tuệ San, em thấy cơ thể thế nào rồi? Em làm tôi sợ quá
Nữ nhân mấp máy môi cũng không thành lời, bên khóe mắt cứ chảy lệ dọc thấm xuống gối. Trong một vài giây, cô nhìn xuống cơ thể mình nằm vặn vẹo không nên hồn, dọc tay dọc chân các dây thần kinh đều nổi lên cả, riêng vết thương dưới đùi vẫn đang âm ỉ khó chịu, nổi cộm nên thứ gì đó mà chính Tuệ San cũng không rõ
Tuệ San mới đành thở dài một hơi thì bất giác bên ngoài tiếng nổ lớn vang lên, cả căn nhà bỗng rung một đợt rồi ngay trên trần nhà liền rụng xuống vài mảnh vụn tường. Mã Lê Thanh còn đương bình thản thì liền giật bắn lên, hắn cẩn thận che chắn cho Tuệ San rồi rút ngay sau lưng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/274864/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.