Đàm Tuệ San nghe vậy liền hoảng hốt, cố giãy giụa mà tên biến thái trước mặt vẫn không chịu bỏ ra, cô thúc giục:
- Anh mau buông ra... sao lì lợm vậy chứ?
Mã Lê Thanh ngoái đầu ra phía cửa rồi quay lại đối diện khuôn mặt cau có của Tuệ San, thách thức:
- Cứ để con bé nhìn thấy đi, hì
Trân Nhi rất nhanh đã chạy vào, chiếc áo khoác mỏng màu be được nó cầm gọn trên tay. Con bé toan vui vẻ thì lại dừng chân ngoài cửa phòng, đứng chùn chân yên đó mà tò mò hai người lớn trước mặt mình, hỏi:
- Anh... anh hai... Anh với chị đang làm gì thế?
Mã Lê Thanh không còn khuôn mặt vô sỉ như lúc đối diện với Tuệ San mà quay ra hiền hòa nhìn em gái nhỏ đứng phía xa, giọng nói cũng nhẹ nhàng làm sao:
- Anh đang che cho cô giáo... em nghịch quá, làm rách váy của cô ư?
Trân Nhi gật gù đi lại, nó đặt áo lên bàn rồi bấu hai tay vào nhau như sợ trách phạt, thú thật:. Truyện Nữ Phụ
- Em ngã nên chị San đỡ... chẳng may... chẳng may em mới làm rách. Em không cố ý đâu
Đàm Tuệ San nóng lòng chờ đợi từng câu nói của Trân Nhi, mong sao con bé chỉ nói thế là đủ rồi, đừng khai thêm chuyện gì chứ bản tính Lê Thanh dễ sinh nghi ngờ, hắn ta sẽ luận ra đủ điều và mảnh giấy kia sẽ phá tan hình tượng tốt đẹp của nữ nhân với Mã gia. Đàm Tuệ San ngay tức khắc nhân cơ hội Lê Thanh đang thả lỏng mà ẩn mạnh hắn dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-bong-nho/274814/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.