Cô ấy thật giống đóa hoa tử đằng tím, xinh đẹp kiều diễm như vậy, mang theo cả hơi thở nhiệt huyết của tuổi trẻ, dễ dàng hút mất tâm của những con người đã cùng cô ấy tiếp xúc qua.
...
Ngó thấy giờ trưa cũng đã tới, trung tướng liền dẫn cô đến nhà ăn. Bởi vì là giờ giải lao của các binh sĩ nên lúc hai người bước vào nơi đây đã tấp nập người, tuy rằng quân số khá đông, nhưng tất cả đều vô cùng nghiêm chỉnh xếp thành hàng để chờ đến lượt của mình, không hề có chuyện xô đẩy chen lấn nhau.
Ngay cả vị trung tướng đi cùng cô cũng không hề dùng chức vụ của mình mà chen hàng để được ưu tiên, ông hỏi cô muốn ăn gì, sau lại cùng cô đi đến cuối hàng chờ đợi đến lượt của mình.
Không biết cô có để ý hay không, kể từ lúc trung tướng dẫn cô vào nhà ăn đến giờ, cô đã thu hút ánh nhìn của không ít bao nhiêu người, mà chủ đề trên bàn ăn của đa số binh sĩ kia cũng bắt đầu thay đổi bằng chủ đề cô gái xinh đẹp mang đồng phục của quân doanh mình này rốt cục là ai.
Thẳng đến khi họ lấy được đồ ăn, phòng ăn lúc này cũng đã chật kín chỗ ngồi. Ngó thấy người xung quanh khá đông, ông hơi lắc nhẹ cánh tay của Tịnh Thi, ánh mắt chỉ đến chỗ sân khấu nhỏ cách đó không xa, sau đó nói với cô:
"Ban đầu chúng tôi còn mở mấy bữa tiệc nhỏ, dùng sân khấu đó để giới thiệu những vị quân y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-tuong-cho-ngay-anh-yeu-em/2905416/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.