Nếu trái tim em là ngọn lửa đang bùng cháy mãnh liệt thì anh lại như dòng suối nhỏ chắn giữa khu rừng rậm. Em nguyện ý, mãi mãi dừng chân nơi dòng suối, cho dù biết có ngày mình sẽ vì làn nước mát kia dập tắt. Nhưng em sẽ kiên định không rời đi.
Là tình yêu phải không, nên con thiêu thân ấy mới sẵn sàng lao vào thứ ánh sáng hư ảo.
Là tình yêu phải không, vậy nên mới giúp em dũng cảm đến nhường này, dũng cảm bước thật nhanh về phía anh anh.
_Trần Nguyệt Thơ gửi đến anh_
...
"Có thể... Đưa tôi phong thư ấy được không?"
Bỗng nhiên từ phía sau lưng xuất hiện một giọng nói, đối với cả hai đều quen thuộc đến lạ. Đường Tịnh Thi và Lục Cảnh Nghi lập tức quay người lại, trước mặt họ, người đàn ông có đôi mắt xám bạc, mái tóc đen bị gió thổi cho rối tung, trên tay cậu ta chính là loài hoa mà Trần Nguyệt Thơ thích nhất, hoa anh thảo.
Có lẽ tưởng rằng hai người ấy không nghe được, cậu ấy lần nữa lặp lại, lần này là với khoảng cách gần hơn.
"Đường Tịnh Thi, xin cô, có thể gửi lại tôi phong thư ấy có được không?"
Cả người cô cứng ngắc, nhìn cậu ta, đôi mắt vẫn chưa từng chớp động, trong ánh mắt kia có một chút bất ngờ, một chút hoảng hốt và tràn ngập là sự hoài nghi. Đến mức, cô đã mở miệng ra rất lâu nhưng vẫn không thể nói trọn vẹn được một chữ nào.
Đến lúc này, Lục Cảnh Nghi đành phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-tuong-cho-ngay-anh-yeu-em/2905378/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.