"Quá khứ, Vân TiênLâu chúng ta vẫn tương đối nhân tính hóa, các cô nương bán mình hoặc bán nghệ là tùy ý các nàng lựa chọn, các cô nương lớn tuổi, chúng ta cũngđể cho các nàng toàn bộ quyết định tự nguyện đi hay ở, nhưng dù là bấtkể đi hay ở, Vân Tiên Lâu chúng ta cũng sẽ cấp cho họ một số tiền tài,bảo đảm cuộc sống sau này không phải lo nghĩ, chúng ta cũng không bạcđãi người của mình, điều này cũng chính là nguyên nhân mà các cô nương ở bên ngoài nguyện ý đến Vân Tiên Lâu chúng ta.
Về phương diệnnăng lực, các cô nương đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, bất kể là tài nghệ, khí chất, phong cách, hay là thủ đoạn lung lạc các khách nhâncũng đều rất đa dạng, hơn nữa mọi người đồng tâm nhất trí cố gắng phấnđấu, cùng nhau quyết tâm chịu khổ, tiền lời kiếm ra cũng rất khả quan!”
Thiếu nữ ngồi ở một bàn vị trí đầu não, những người khác hoặc ngồi hoặc đứng, cùng lắng nghe thiếu nữ nói chuyện, thanh âm của thiếu nữ tinh khiếttrầm thấp, câu chữ thong thả rõ ràng dễ nghe, nghe nàng nói chuyện cũnglà một loại hưởng thụ, mấy người ở đây dùng ánh mắt cuồng nhiệt mê luyến nhìn thiếu nữ, thiếu nữ so với bọn hắn tuổi còn nhỏ hơn, thân thể nàngthoạt nhìn đơn bạc nhỏ yếu, nhưng lại cho bọn hắn một loại cảm giác antoàn tựa như Thái Sơn vững vàng có thể tin tưởng, bọn họ đã thành thóiquen được nàng che gió che mưa, chỉ điểm tiền đồ.
Mười năm trước, thiếu nữ chỉ là một hài tử năm tuổi, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dan-y/3279387/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.