Vương Thiên Lôi bị Cẩu Đản Tử chạm vào chỗ đau, liền đóng quyển sách lại, ngữ khí có chút giận dữ nói:
- Nếu như ta biết chữ thì sẽ nghiên cứu quyển sách này!
- Đồ hình trên sách này có ý gì vậy tỷ phu?
Cẩu Đản Tử lơ đãng cầm quyển sách từ trên đùi Vương Thiên Lôi, lật tới trang cuối cùng, chỉ vào đồ hình trong trang sách mà hỏi Vương Thiên Lôi.
- Đồ hình này là lộ tuyến vận hành nội khí!
Vương Thiên Lôi cũng không có nghi ngờ gì, hắn cũng nói ra những gì mình biết:
- Đáng tiếc, những đồ hình này chỉ có phối hợp với văn tự, mới có thể hoàn thành được.
- Tỷ phu không nhận ra văn tự thì không thể học a!
Ánh mắt Cẩu Đản Tử dừng trên tờ cuối cùng của Ly Hỏa Tâm Pháp, đồng thời thuận miêng nói:
- Lão Đồng Sinh không phải là biết chữ hay sao?
- Đúng vậy, ta vì sao không có nghĩ tới?
Vương Thiên Lôi bỗng nhiên kêu lên, cả người bật dậy khỏi cái ghế.
- Lão Đồng Sinh tuy rằng không nhìn thấy thế nhưng vẫn có thể dạy người khác viết chữ!
- Đúng vậy, đúng vậy! Ta cũng muốn học chữ!
Cẩu Đản Tử miệng nói, nhưng mà vẫn nhìn thoáng qua Ly Hỏa Tâm Pháp, rồi nhẹ nhàng bỏ xuống ghế:
- Tỷ phu, ngươi học xong rồi về dạy ta nhé!
- Hiện tại, lão Đồng Sinh cũng không có việc gì làm, cũng không có ai đến xin hắn bùa bình an hay bói toán. Hiện tại để cho lão Đồng Sinh mở lớp dạy học trong thôn, dạy cho ta biết chữ. Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/173304/chuong-11.html