- Ngươi muốn cũng thật tốt, nhưng lại không nhìn xưa kia ngươi lấy tội trạng của người nào, thời gian bất quá chính là thập lục kỷ nguyên, ngươi cho rằng ngươi có thể giải thoát rồi sao? Ngươi có thể giải thoát được rồi sao?
- Ngươi nói cái gì?
Sắc mặt Quang Hàn Đại Đế khẽ động, khuôn mặt vô cùng tú lệ lập tức biến thành dữ tợn.
- Ngươi cho rằng ta không nhận thức được bí văn không biết của ngươi sao?
Phần Bảo Nham cười lạnh nói.
- Ngươi đến chết vẫn không biết a, cho dù ta cho ngươi đồ vật, ngươi cũng không thể chứng được Thiên Tiên chi đạo, bởi vì Thiên Tiên chi đạo của ngươi đã bị phá hỏng từ thập lục kỷ nguyên trước rồi!
- Ngươi câm miệng!
Trên khuôn mặt thanh tú hiện lên vẻ tức giận, một đạo lam quang từ ngón tay của hắn bắn ra, trực tiếp xuyên thấu qua khí linh của Phân Bảo Nham.
- Ngươi có giết ta cũng không có ích gì!
Dưới lam sắc thần quang, khí linh Phân Bảo Nham bắt đầu nhạt dần rồi tiêu tán.
- Cái thứ kia, ngay trong tầng không gian này, nếu ngươi muốn có thể tự mình đi tìm!
Thanh âm ngày càng mờ ảo, cuối cùng theo thân hình của hắn, triệt để biến mất ở giữa không trung.
- Quảng Hàn, ngươi không nên tranh cãi nữa, có tranh cũng không được, cái tên kia tầm mắt so với ngươi còn hơn, nếu hắn nói đi qua ngang qua con đường của ngươi như vậy ai cũng không thể ngăn cản được hắn, cho dù là tổ thân có tới cũng không giúp được ngươi!
Vào lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1630155/chuong-1467.html