- Có phải là sự thật hay không?
- Đương nhiên ta sẽ không tin tưởng, ngươi sẽ tin sao?
- Ta cũng không tin, nhưng mà, nếu Đông Lôi Thiên Môn đã phát ra tin tức như vậy, làm cho người ta tập trung tại Đông Lôi Thiên Môn, có lẽ sẽ có phát đãi a!
- Nhưng vì cái gì, ta lại có một cảm giác cực kỳ không tốt a!
Một cổ cảm giác cực kỳ không tốt xuất hiện sâu trong đáy lòng của Chu Báo, mà cổ cảm giác này, chính là trực giác của Chu Bảo cảm nhận được không tốt, thậm chí là có chút hãi hùng khiếp vía.
- Mặc kệ cảm giác của ngươi thế nào, trước tiên phải đi Đông Lôi Thiên Môn, ta tin tưởng, khi tới đó, tất cả nghi vấn của ngươi sẽ có lời giải đáp a.
Trước kia, Chu Báo thường thường nghe nói sau thời Thượng Cổ, tu sĩ như mây, Thần Tiên như mưa, hắn một mực không tin tưởng điều này, nhưng cũng không cách nào tưởng tượng được lại có nhiều tu sĩ như vậy, thế giới này sẽ biến thành cái bộ dạng gì nữa.
Nhưng hiện tại, hắn nhìn thấy, tin tức trong Đông Lôi Thiên Môn truyền ra rất nhanh, mà những tu sĩ này, riêng bản thân mình đều có thủ đoạn truyền tin tức, cho nên, Đông Lôi Thiên Môn sắp sửa mở truyền tống pháp trận, trong vòng ba ngày đã truyền ra khắp mỗi ngóc ngách của Đông Lôi Đại Thế Giới, mà trong kỳ hạn mười ngày này tất cả tu sĩ đều buông bỏ tất cả mọi chuyện trong tay, tất cả đều tiến về Đông Lôi Thiên Môn.
Lúc này, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629990/chuong-1302.html