- Ý của ngươi là bọn họ sẽ đánh chủ ý lên người của Thái Cổ ma đầu?
- Đó là đương nhiên, cái gọi là ma thai, chỉ là miếng mồi thơm ngon ngọt ngào của Thái Cổ ma đầu phóng xuất ra mà thôi.
Trên mặt của Thiên Hoàng hiện ra nụ cười trào phúng.
- Phàm là người ăn mồi nhử của nó, ăn xong mới biết thơm ngon tới tận xương tủy, cho nên sẽ sinh ra tham niệm muốn nuốt Thái Cổ ma đầu, mà muốn nuốt Thái Cổ ma đầu, trước tiên nhất định phải thả nó ra, đạo lý kia, ngươi sẽ hiểu được đấy chứ?
- Tất cả ma thai đều là mồi nhử sao? Xem ra con Thái Cổ ma đầu này nắm chắc nhân tâm rất chuẩn a.
- Giúp ta tiêu diệt con Thái Cổ ma đầu này.
Thiên Hoàng nói ra.
- Thằng này rất phiền toái, tuy thực lực không sánh bằng Vu Cổ Hậu, địa vị trong Thái Cổ Ma Tộc cũng không bằng Vu Cổ Hậu, nhưng nó quá thông minh, quá khôn khéo, hơn nữa qua nhiều năm như vậy, đào tạo ra vô số ma thai, mà những ma thai này có số bị hàng phục, nhưng cũng có một ít đoạt xá thành công, cho dù là hàng phục, hay là bị đoạt xá, thời điểm dung hợp ma thai, trong thần hồn của người dung hợp, ý niệm sẽ rộng mở với Thái Cổ ma đầu, tất cả kinh nghiệm của bọn họ, cách nghĩ, tư duy, đều hiện ra rõ ràng rành mạch trong ý thức của Thái Cổ ma đầu, nhiều năm như vậy, thằng này lý giải về nhân loại, thậm chí còn vượt qua chúng ta nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thong-thien-dai-thanh/1629941/chuong-1253.html